Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 463



Chương 463

Hai người xảy ra quá nhiều chuyện, cũng bỏ lỡ quá nhiều chuyện.

“Tiễn Nam, tôi cũng không muốn giấu anh, đúng là dạo này chúng tôi có xảy ra một vài vấn đề, nhưng những vấn đề này rất nghiêm trọng, không phải một hai câu có thể nói xong được, cũng không phải nói giải quyết là có thể giải quyết được.”

“Vậy, em còn yêu anh ta không?”

Đột nhiên, Chu Tiễn Nam nhìn chằm chằm Nam Khuê.

Nghe được lời này, Nam Khuê đột nhiên cười.

Dường như đã rất lâu rồi không có ai hỏi cô như vậy.

Cô có yêu anh không?

Yêu chứ.

Đương nhiên là có yêu.

Yêu mười năm rồi.

Dù cho bọn họ đã ly hôn rồi, nhưng những ngày tháng này, đêm nào cô cũng nghĩ về anh, nhớ đến anh, yêu anh.

Đậm sâu đến thế, đau đớn đến thế, sao có thể không yêu được?

Gió thổi tung mái tóc dài của Nam Khuê, cô mỉm cười, nhẹ nhàng vén lại tóc, sau đó nhìn Chu Tiễn Nam, trả lời câu hỏi anh vừa hỏi một cách rất nghiêm túc.

“Yêu chứ, đương nhiên là có.”

Khẽ cúi đầu, Nam Khuê nhẹ giọng tiếp tục nói: “Yêu mười năm rồi, làm sao có thể không yêu chứ?”

Mười năm!

Trong phút chốc, hai chữ này đã khắc sâu vào trái tim Chu Tiễn Nam.

Vậy mà đã mười năm?

Từ ánh mắt, từ cách nhìn, từ cử chỉ của cô, từ lâu anh đã nhìn ra cô yêu Lục Kiến Thành.

Nhưng mà, anh không ngờ, cũng chưa từng nghĩ tới rằng cô đã yêu anh ta thời gian lâu đến mười năm.

Mười năm, một người có thể có bao nhiêu cái mười năm!

Đặc biệt là một cô gái, cả thanh xuân cũng chỉ có một cái mười năm.

Vậy mà, cô lại trao tất cả cho người con trai tên Lục Kiến Thành kia, tấm lòng của cô, toàn tâm toàn ý đều là người con trai đó.

Lúc đó, Chu Tiễn Nam nhìn Nam Khuê, đột nhiên cảm thấy bình tĩnh lạ thường và cũng đau khổ đến lạ.

Có thể mười năm sau, mười năm sau nữa, người cô ấy yêu vẫn sẽ là chàng thiếu niên trẻ trung năm nào.

Còn anh, có lẽ chỉ như cát chảy qua thời gian.

Hiện tại, anh rất vui, vui vì cho đến bây giờ anh luôn được ở bên cô như một người bạn, vui vì anh chưa bao giờ để lộ chút tâm tình nào của bản thân.

Nếu không, e rằng giữa họ đến cả làm bạn cũng không làm được.

Không ngờ rằng, Chu Tiễn Nam anh, một nhân vật mà trên chiến trường chỉ cần nhắc tên đã đủ đối thủ phải khiếp sợ, lại có ngày cũng lo sợ bất an như vậy.

“Nam Khuê, cảm ơn em đã trò chuyện với tôi, sau khi nói chuyện với em, tâm trạng của tôi tốt lên nhiều rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.