Cô Vợ Ảnh Hậu

Chương 193: Chỉ Cần Chị Bên Cạnh



Sau khi sách được xuất bản Mạn Nhu luôn mang theo bên mình.

"Cho tôi mượn xem một chút!" Hàn Nhất vừa nói, đưa tay định cầm, lại bị Mạn Nhu từ chối.

"Không được... Quyển sách này không thể mượn." Mạn Nhu vô cùng kiên quyết nói.

"Vậy cô còn mang đến đoàn phim mỗi ngày, để cho chúng tôi nhìn đỏ con mắt!" Hàn Nhất liếc nàng một cái: "Đây không phải cô khoe khoang sao?"

Mạn Nhu cười, nhưng là dưới nụ cười, tâm trạng thoải mái, bởi vì đám mây đen quấy nhiễu cuộc đời họ đã bị gió thổi bay đi.

Bây giờ 《 Mảnh vỡ Ký ức 》 đã vô cùng có danh tiếng. Theo đó là các loại dự đoán, nhất là bởi vì Đại Thiên từ đầu đến cuối không tiết lộ thân phận nữ chính, những tay săn ảnh không có cách nào, rối rít sử dụng đủ thứ cách, muốn là người đầu tiên có tin.

Thậm chí không ngại leo tường chụp lén!


Còn có người đến kiểm tra khách sạn gần đó xem Mạn Nhu có phòng không.

Trong số đó, thì có nhân viên khách sạn Mạn Nhu ở! Họ lợi dụng chức quyền, len lén vào phòng Mạn Nhu, phi pháp lấy được chứng cớ!

"Tin nóng! Nhân vật nữ chính《 Mảnh vỡ Ký ức 》 chính là Mạn Nhu!"

"Đại Thiên không giấu cô ta, mà là cho cô ta tài nguyên tốt nhất!"

"Người đưa chuyện ra ánh sáng là khách sạn Mạn Nhu ở, xác nhận tin đồn đóng phim của cô."

Trong một đêm, tin tức truyền đi toàn khắp mạng xã hội, Phong Miên lập tức liên lạc với bên quan hệ xã hội, xóa hết những tin tức đó, sau đó để cho đoàn phim tăng cường phòng bị.

"Cô ta đóng phim thật? Lá gan lớn thật, đây không phải là rõ ràng đang khiêu khích Trần Tẩm sao, kỹ năng diễn xuất của cô ta cao hơn sao?"

"Thật không nhìn ra, cô ta còn có một tay như vậy!"


"Bởi vì người giới thiệu là Phong Miên, cho nên là có thể có nhiều tài nguyên tốt như vậy? Đây chính là quy tắc ngầm!"

Sau khi bên ngoài biết tin này, tất cả đều công kích Mạn Nhu, dùng các thể loại suy nghĩ để bàn tán bôi đen nàng. Không ai cảm thấy Mạn Nhu dựa vào thực lực để có được vai diễn này.

Chị Hy quả thực không nhìn nổi, lại nhìn Mạn Nhu yên lặng ngồi bên cạnh chờ đóng phim, tức giận giống như là một quả bóng bay, sắp nổ tung.

"Được rồi, trước kia cũng không phải là chưa từng gặp qua loại chuyện này."

Lúc Mạn Nhu mới ra mắt, cũng bị người ta nghi ngờ như vậy.

"Tình cảnh bây giờ không giống thế!" Chị Hy siết nắm đấm, mặc dù cô ấy biết rõ lời bàn tán ngoài kia đều sai, nhưng lúc thấy những dòng chữ đó, thật sự rất nhói lòng.

"Em đã chuẩn bị tâm lý rồi, em đang làm gì, em biết rõ. Em không dám đảm bảo bất kỳ điều gì, em tin tưởng bộ phim này sẽ thành công."


Chị Hy vẫn hơi bực, nhưng vẫn cổ vũ: "Đúng! Đến khi chiếu phim, để cho bọn họ mở to hai mắt xem, thế nào là kỹ năng diễn xuất!"

"Vậy thì an tâm chờ phim ra mắt, cần gì phải tức giận như vậy chứ?" Mạn Nhu cười vỗ vai chị Hy một cái.

Dù nàng có trấn an đến đâu, chị Hy vẫn lải nhải mấy tin tức kia trước mặt nàng, cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng nàng.

"Mạn Nhu..."

Chị Hy khẽ nhíu mày: "Chị biết sức chịu đừng của em tốt hơn người bình thường, nhưng chị biết em rất kiêu ngạo, bị người ta nói như vậy. Chị thương em."

"Em tin em sẽ thành công, cho nên em phải đi chắc chắn từng bước, nếu như chỉ quan tâm cái nhìn người ngoài, em cũng sẽ không đứng ở đây."

Bọn họ càng nghi ngờ, nàng lại càng phải tạo ra thành tích tuyệt vời!

Mới vừa nói xong, đạo diễn đã thông báo tiếp tục quay cảnh tiếp, Mạn Nhu đi thẳng tới.
Nàng đã đi qua một thời bị chửi mắng, những thứ như vậy thêm vài ngày thì có sao?

Chẳng qua là nhưng người kia nghi ngờ tác giả của tác phẩm này, nàng hoàn toàn không nhịn được!

Những lời đó lúc nào cũng lở vởn trong đầu nàng, ảnh hưởng đến cảnh quay của nàng, mặc dù cuối cùng đạo diễn cũng cho qua, nhưng là sau khi đã NG cả chục lần, hơn nữa hiệu quả cũng không phải vô cùng tốt.

Phó đạo diễn vội vàng đi tới bên cạnh Mạn Nhu: "Thế nào? Trạng thái không tốt..."

"Không sao, tôi điều chỉnh một chút là được."

Bieber cũng đứng lên hỏi có phải Mạn Nhu không thoải mái hay không.

Mạn Nhu cười lắc đầu một cái, sau khi trang điểm lại, quay thêm một lần, nhưng hiệu quả còn chưa tốt.

Núp trong bóng tối thợ săn ảnh xì xào: "Kỹ năng diễn xuất thế này, còn không biết xấu hổ nhận nhân vật nữ chính thế này? Đúng là là người có chỗ dựa sau lưng, không biết lớn nhỏ! Showbiz có phải công viên đâu?"
"Vậy thì thế nào? Ai bảo người ta có một người bạn gái lợi hại?"

"Được rồi, chụp hình đi, tin nóng mới là quan trọng nhất!"

Rất nhanh, Phong Miên cũng đến đoàn phim thăm, nghe nói Mạn Nhu hôm nay trạng thái không tốt. Cô vội vã đến trường quay, tiến lên kéo tay Mạn Nhu: "Thế nào?"

Mạn Nhu cúi đầu, buồn bực nói: "Em không quan tâm họ mắng em, nhưng tại sao phải mắng biên kịch bộ phim này?"

Nàng chỉ tức mỗi chuyện này!

Sau khi Phong Miên nghe, trên mặt lộ ra một nụ cười: "Bởi vì chúng ta là người một nhà..."

Bây giờ nàng vì chuyện này mà NG, khiến cô vừa đau lòng vừa cảm động.

"Em không chịu nổi người khác nói xấu chị! Một câu, không, một chữ cũng không được!"

Phong Miên cưng chiều xoa đầu nàng: "Đừng suy nghĩ, những chuyện đó đều sẽ qua."

Ở điểm này, Mạn Nhu vẫn luôn làm rất khá, chẳng qua là chuyện bây giờ phát sinh ở trên người Phong Miên, cô không có cách nào khống chế tâm trạng mình.
Thì ra yêu một người có thể đến mức này!

Tình cảm của nàng với Phong Miên càng ngày càng sâu nặng, vừa chạm đến Phong Miên, thì nàng sẽ mất đi lý trí, sẽ không tự chủ quan tâm cô, mỗi giây đều nhớ cô.

"Em sẽ điều chỉnh thật tốt!" Mạn Nhu hít sâu một hơi, hoàn toàn để mình buông xuống chuyện này, sau đó xoay người rời khỏi cái ôm của Phong Miên, đi đến chỗ ngồi.

Lần này nàng nhẩm lại lời thoại một lần, sau đó chỉ cúi đầu, không nhìn ống kính.

Khi đạo diễn hét lên.

Nàng đã điều chỉnh cảm xúc thích hợp!

Nàng đứng dậy kéo cửa ra, gọi chủ nhà vào: "Tôi chỉ có chút tiền này, lấy hết đi, anh ấy, tôi sẽ trả riêng sau."

Chủ nhà dáng vẻ không hiểu lời cô nói, gian trá nói: "Không thể nào, các người lập tức dọn ra ngoài!"

Mạn Nhu xoay người, vọt vào phòng bếp cầm một con dao, trực tiếp kề tới gần cổ chủ nhà, trong nháy mắt đó, ánh mắt cô nhuốm màu hận thù, sự tuyệt vọng thôi thúc được diễn tả một cách sống động.
Tất cả mọi người đều bị cô bóp nghẹt, một giọng nói đáng sợ hơi khàn khàn vang lên.

"Tôi đã cho ông tiền, tại sao ông vẫn không chịu buông tha tôi!"

Sau đó Mạn Nhu vẫn giơ con dao, rút lại, kề vào cổ mình: "Ông đuổi tôi đi, tôi không đi, hôm nay tôi chết ở chỗ này, để xem có ai còn thuê được!"

Lại thêm một lần nữa Mạn Nhu dùng kỹ năng diễn xuất của mình chinh phục tất cả mọi người.

"OK, qua!"

Vai nữ chính mà lần này Mạn Nhu đảm nhiệm là một người gần như tâm thần phân liệt, chỉ cần hơi không cẩn thận chút thôi thì sẽ diễn ra rất quái lạ, nhưng Mạn Nhu lại khống chế vô cùng tốt.

Vừa có thể dẫn dắt người xem hiểu nhân vật, lại cũng không để cho người ta cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Lúc này, hai tên chó săn đã được xem toàn bộ diễn xuất, cũng hoài nghi có phải ánh mắt của mình bị hỏng rồi không, người vừa rồi bị NG liên tiếp và người một lần đã qua này là cùng một người sao?
Trong thời điểm này sao có thể có người diễn được đến như vậy!

Quá rung động!

Bọn họ cúi đầu nhìn máy ảnh trong tay một chút.

"Còn muốn bôi đen cô ấy sao? Tôi cảm thấy trên mạng người ta nói hơi quá rồi, hình như diễn xuất của cô ấy rất tốt."

"Một lần qua, cũng không nói lên cái gì, vừa rồi không phải cô ấy NG rất nhiều lần sao?"

Cuối cùng hai người đưa ra kết luận, cảnh diễn này cũng không thể nói lên cho trình độ của Mạn Nhu, bọn họ tốn công sức vất vả đóng giả để chụp lén như vậy, đương nhiên muốn làm đến cùng!

...

Có ảnh chụp hiện trường chứng minh, tin đồn Mạn Nhu quay phim được xác định hoàn toàn.

Trên mạng chia ra theo hai chiều hướng khác nhau một bên là fan của Mạn Nhu họ hết lòng ủng hộ nàng, một bên là fan qua đường luôn bôi nhọ nàng cho đến khi phim công chiếu họ mới thật sự cảm nhận được như thế nào là diễn xuất chỉ trong một đêm mà bộ phim liên tiếp phá mọi kỷ luật của phòng vé.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.