Lúc báo danh, Lạc Uyển Linh đã động tay động chân trên video, lấy đoạn video diễn thử của Mạn Nhu rồi tăng việc làm mờ đi, giả mạo video diễn thử của Dương Vũ, như vậy mới có thể để cho Dương Vũ có tư cách tham gia diễn xuất.
Những chuyện này, ngoại trừ Lạc Uyển Linh thì trước mắt không có ai biết chuyện này.
Thế nhưng trên đời này không có bức tường nào là không lọt gió, tin tức đó rất nhanh đã bị người của Phong Miên đào được, cô lập tức gửi qua điện thoại của chị Hy.
Lúc các cô chuẩn bị bước vào phòng hội nghị, chị Hy đã đọc được tin này, vội vàng kéo Mạn Nhu đưa điện thoại cho nàng xem: "Bọn họ quả thực không có giới hạn."
Mạn Nhu lắc đầu, nàng cũng không nghĩ tới bọn họ lại vô liêm sỉ như thế: "Không cần chúng ta nhúng tay, sớm muộn gì diễn xuất của cô ta cũng sẽ bị vạch trần."
Không phải Mạn Nhu quá tự phụ, mà bởi vì nàng hiểu rõ trình độ diễn xuất của Dương Vũ, bị phát hiện là chuyện sớm muộn, nhưng không biết đến lúc đó Lạc Uyển Linh sẽ thay cô ta dàn xếp thế nào thôi.
"Chúng ta đi vào thôi, giả vờ như không biết gì cả."
Vở kịch này phải diễn đến mức cao trào rồi đảo ngược lại mới thú vị nhất.
Hơn nữa trong tay nàng có thẻ bài mà Lạc Uyển Linh không hề hay biết, tổng đạo diễn lần này chính là Nasha, bà ấy có quan hệ khá thân thiết với cô, đã từng hợp tác với cô hai bộ phim, có thể nói Nasha chính là người đã giảng dạy cho Mạn Nhu nhiều điều trên con đường diễn xuất, mà lúc Mạn Nhu tuyên bố rút lui, Nasha đã nhiều lần gọi điện, muốn nàng ra nước ngoài phát triển, thế nhưng Mạn Nhu đều từ chối khéo.
Có một mối quan hệ như vậy, nàng còn sợ điều gì nữa chứ.
Lúc Phong Miên nói cho nàng biết thân phận của tổng đạo diễn, Mạn Nhu cũng không ngờ mình lại may mắn đến thế.
Nàng đẩy cánh cửa, phát hiện hai chị em Lạc Phong và Lạc Uyển Linh đã ngồi ở đó trò chuyện với phó đạo diễn Jason từ rất lâu rồi.
Chị Hy thấp giọng nói: "Chúng ta không đến trễ, là do bọn họ cố ý sắp xếp để cho chúng ta đến sai giờ."
Mạn Nhu gật đầu, kéo ghế một cách trang nhã, ngồi đối diện bọn họ.
Sau khi Jason nhìn thấy Mạn Nhu, mắt ông sáng lên, ông ta không chỉ chú ý đến khuôn mặt xinh đẹp của Mạn Nhu, mà cả thái độ không hề kinh sợ của nàng, ông rất muốn biết dưới khuôn mặt bình tĩnh như nước kia sẽ có lực bùng phát như thế nào?
"Vị này là?" Ông nhìn về phía Lạc Uyển Linh.
Đúng như trong kế hoạch, Lạc Uyển Linh mỉm cười đáp: "Cô ấy là Mạn Nhu, là nghệ sĩ trong nước ký hợp đồng với công ty chúng tôi."
"Mạn Nhu?" Trong nháy mắt, Jason thay đổi sắc mặt, lắc đầu, dùng tiếng Anh nói: "Thật tiếc cho một khuôn mặt xinh đẹp như vậy."
"Ngài Jason chỉ nghe thấy tên của tôi, tại sao lại nói như vậy?" Mạn Nhu dùng tiếng Anh để hỏi lại, nàng phát âm rất chuẩn rất lưu loát.
"Chúng tôi không nhận những diễn viên như cô, tôi thấy chuyện ký kết hợp đồng cần phải bàn bạc lại, tôi cần sự chỉ thị của tổng đạo diễn." Ông ta đã nghe những lời bịa đặt của những nhân viên trong công ty Lạc Uyển Linh, lầm tưởng Mạn Nhu chính là một bình hoa di động, thậm chí còn dùng thân thể để đổi lấy sự nổi tiếng, mà nguyên nhân nàng từng rút khỏi giới giải trí là vì những scandal này.
Bây giờ trong mắt vị phó đạo diễn này, danh dự của Mạn Nhu đã bị hủy hoại đến cực hạn.
"Ngài Jason, xin ông hãy nghe tôi giải thích, Mạn Nhu cô ấy chỉ đi nhầm đường một chút, cô ấy quả thật là một diễn viên tốt." Hiếm khi thấy Lạc Uyển Linh nói đỡ cho Mạn Nhu, thế nhưng trong tình huống như thế này, cô ta bao dung giải thích cho Mạn Nhu chỉ thêm dầu vào lửa.
Ngài Jason cau mày lắc đầu: "Tôi không muốn phá nát cảnh quay của chúng tôi! Chúng tôi cần những diễn viên có thực lực! Nếu không thì đó chính là lừa dối khán giả."
Jason đẩy ghế xoay, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Mạn Nhu nhẹ nhàng mở miệng, gọi ông ta lại: "Ngài Jason, chúng ta mới lần đầu tiên gặp mặt, ông chỉ nghe người khác nói mấy câu đã hiểu lầm tôi như vậy, có phải quá áp đặt rồi không?"
Jason nghiêng người nhìn Mạn Nhu,ánh mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ: "Cô dám nói tôi như vậy?"
Những diễn viên nước ngoài, có ai là không khách khí với ông chứ, giọng điệu nghiêm trang của Mạn Nhu đã chọc tức Jason.
"Không ngờ ngoài kỹ năng diễn xuất kém, cô còn có tính khí tồi tệ như vậy, tôi nhất định sẽ xin chỉ thị của tổng đạo diễn, sau này tuyệt đối sẽ không hợp tác với cô."
Ở trong giới giải trí này, lời nói của một vài người có thể cắt đứt đường sống của một diễn viên.
Đối mặt với châm biếm của Jason, Mạn Nhu chỉ cười nhạt. không hề để trong lòng: "Ông sẽ quay lại đây cầu xin tôi."
nàng đáp lại một cách ngang ngược, Lạc Uyển Linh vừa nghe đã cuống lên, bước lên kéo nàng lại: "Mạn Nhu, đừng hồ đồ nữa, mau nói lời xin lỗi với ngài Jason đi."
"Tại sao? Là ông ta nghi ngờ sự chuyên nghiệp của tôi trước, chỉ dựa vào một số lời đồn đãi bịa đặt đã kết luận tôi không có kỹ năng diễn xuất, là ông ta không tôn trọng tôi, vào lúc này, không phải những người làm chủ như mấy người nên nói đỡ cho tôi sao? Sau khi nghe thấy ông ấy không cho tôi tham gia diễn nữa, dường như mấy người còn rất vui mừng?"
Nói đến đây "mùi thuốc súng" đã nồng nặc rồi.
"Mạn Nhu!" Lạc Phong cũng không ngồi yên, ngăn Mạn Nhu lại: "Cô đang có thái độ gì vậy!"
Mạn Nhu cười lạnh: "Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ giả vờ giả vịt, nếu muốn tui rút lui cũng được, vậy mấy người nói với tổ đạo diễn trước, Dương Vũ là dựa vào điều gì mà ngồi ở đây, đoạn video diễn thử đó chính là cô ta sao?"
"Cô!" Lạc Uyển Linh không nghĩ tới Mạn Nhu lại biết chuyện này, vội vàng chắn trước mặt cô: "Được rồi, ngài Jason, mời ông trở về trước, ngày mai chúng tôi sẽ bàn bạc kỹ càng lại."
Mạn Nhu vẫn ngồi ở vị trí cũ, không hề mở miệng giữ ông ta lại.
Jason chán ghét nhìn Mạn Nhu: "Đúng là phí thời gian." Tiếp sau đó là tức giận thở hỗn hển, bước ra khỏi phòng hội nghị.
Đợi đến khi cửa vừa đóng lại, Lạc Uyển Linh đã đạp mạnh vào bàn: "Mạn Nhu, rốt cuộc cô muốn làm gì? Lần này Jason chính là phó đạo diễn, cô chọc tức ông ta có lợi gì cho cô không, cho dù cô muốn gây sự thì cũng bước ra khỏi cánh cửa này, đừng có kéo Vũ vào."
Nực cười, rốt cuộc là ai kéo ai.
Mạn Nhu bình tĩnh xoay người, lúc nhìn Lạc Uyển Linh vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ: "Tôi chỉ biện minh cho chính mình, bị người khác hiểu lầm, chẳng lẽ ngay cả một câu giải thích cũng không thể sao? Chẳng lẽ tôi không phải là nghệ sĩ của công ty giải trí Huy Hoàng sao?"
"Mạn Nhu, tôi cũng cảm thấy cô hơi quá đáng, cô nói như vậy chỉ gây thêm phiền phức cho công ty, cô mau gọi điện thoại xin lỗi Jason ngay!" Lạc Phong ở bên cạnh nói.
Chị Hy nhíu mày, giả sử như vào lúc này, Mạn Nhu nói lời xin lỗi, vậy chẳng phải là chứng minh những lời nói xấu cô đều là sự thật sao?
Thế nhưng Lạc Uyển Linh hùng hổ dọa người, đã đưa điện thoại tới trước mặt Mạn Nhu, cộng thêm Lạc Phong phụ họa khuyên bảo ở bên cạnh, nếu như Mạn Nhu không gọi điên thoại, dường như sẽ trở thành người có tội đối với toàn bộ công ty giải trí Huy Hoàng.
Nếu là lúc trước, Mạn Nhu còn có thể vì bọn họ mà do dự, nhưng bây giờ...
Chỉ thấy nàng khẽ chống cằm, giọng điệu mang theo vẻ kinh ngạc: "Mấy người khẳng định là muốn tôi gọi sao?"
"Mạn Nhu, tôi cho cô và Vũ cùng tham gia chương trình thực tế này cũng là vì muốn tốt cho cô, nếu cô làm ầm ĩ với công ty, hình tượng của cô cũng sẽ bị ảnh hưởng, tại sao cô phải tranh cãi với phó đạo diễn như vậy chứ."
"Tôi tranh cãi với ông ta? Tôi chỉ là nói sự thật, được, mấy người muốn tôi gọi điện xin lỗi, vậy thì tôi cũng sẽ hỏi rõ bọn họ một chút, Dương Vũ dựa vào đâu để tham gia chương trình này?"
Đứng trước mặt hai chị em nhà họ Lạc, Mạn Nhu không hề nhân nhượng, Lạc Uyển Linh nghe cô nói những lời như vậy thì thay đổi ý định, nghĩ ngộ nhỡ tổ đạo diễn biết đoạn video diễn thử của Dương Vũ là giả, hậu quả sẽ khó lường, không chỉ có Dương Vũ bị từ chối quay, mà giao thiệp tích lũy trong nhiều năm của cô ta cũng sẽ bị tổn thương.
"Được rồi, Mạn Nhu, tôi có thể hiểu rõ tâm trạng của cô, không muốn sử dụng cô chính là ý của Jason, tôi cũng không có cách nào cứu vãn được, chỉ có điều tôi sẽ cố gắng tranh thủ, hôm nay trước tiên đến đây thôi, ngày mai..."
"Ý của cô chính là nếu như Jason thay đổi ý định, cô sẽ để cho tôi tham gia diễn xuất có đúng không?" Mạn Nhu đã nhạy bén nắm bắt được trọng điểm của câu nói này.
Lạc Uyển Linh lợi dụng clip thử vai của nàng để lăng xê Dương Vũ tham gia chương trình thực tế, cố tình bôi nhọ nàng trước mặt phó đạo diễn Jason khiến nàng trở thành một nữ diễn viên bị từ chối, tiếp đó sẽ sử dụng những thủ đoạn dơ bẩn khác... chờ đến khi Mạn Nhu về nước thì không còn cơ hội trở mình nữa.
Nếu không phải Mạn Nhu đã nhận được tin tức từ trước thì bây giờ nàng vẫn không biết gì cả.
So với Lạc Uyển Linh, tâm cơ của Dương Vũ còn kém xa. Chỉ có điều Mạn Nhu lăn lộn trong giới showbiz này nhiều năm cũng không phải dễ bắt nạt.
Sở dĩ hôm nay nàng dám thách thức Lạc Uyển Linh và Jason như thế bởi vì nàng chắc chắn một điều, nữ diễn viên phương Đông mà tổ đạo diễn không nỡ từ bỏ là nàng.
"Mạn Nhu, bây giờ cô còn muốn giành cái này nữa sao?" Lạc Phong nhíu mày nhìn Mạn Nhu, giống như không quen biết nàng. Mạn Nhu trước kia lúc nào cũng nghe lời anh ta, nhẫn nhục chịu đựng, bây giờ nàng đã hoàn toàn thay đổi.
"Đúng, chỉ cần Jason bọn họ đồng ý cho cô tham gia thì tôi cũng chẳng có lý do gì mà từ chối. Cô cũng là nghệ sĩ của Huy Hoàng, chuyện nào cũng có lợi đối với công ty."
"Chị Uyển Linh!" Dương Vũ đứng ngồi không yên, nếu như cô ta xuất hiện chung với Mạn Nhu thì rất có thể cô ta sẽ bị dìm trong chớp mắt.
"Chuyện này quyết định như vậy, chỉ là lịch quay vô cùng gấp, nếu trước tám giờ sáng mai Jason không thay đổi ý định tôi sẽ sắp xếp người đưa cô về nước ngay lập tức." Lạc Uyển Linh nói với giọng trầm ổn, cô ta chắc chắn một điều, trước giờ Jason luôn là người thù dai, Mạn Nhu làm anh ta khó xử trước mặt nhiều người như vậy chắc chắn anh ta sẽ ngăn cản không cho Mạn Nhu tham gia.
Đến lúc đó, vấn đề không phải là của bọn họ nữa.
"Là do cô nói nhé." Mạn Nhu đứng dậy, rời khỏi phòng họp.