Lăng Mặc: "..."
Đầu của con mèo hoang nhỏ, đúng là chỉ có một.
Lăng Mặc cũng thể hiện thái độ của mình, “Tiền vốn và người, anh đều cho em! Nhất định ủng hộ sự nghiệp của vợ."
Hạ An Nhiên thấy Lăng Mặc đóng góp tiền bạc và công sức, ngay lập tức chỉ vào bút và giấy trên bàn làm việc, "Không có bằng chứng trong lời nói, trước tiên anh nên viết cho em một bản hợp đồng."
Lăng Mặc cầm bút, nét bút rồng rắn viết một bản
cam đoan.
Hạ An Nhiên yên tâm cất nó đi, một nụ cười ấm áp hiện trên khuôn mặt cô, "Như vậy thì em yên tâm rồi."
Gài bẫy người khác không phải hương thơm bình thường.
Bây giờ cuối cùng cũng đã hiểu được niềm vui của Thu Khanh Khanh,
Mà Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ đang mỉm
cười, vẻ bất lực hiện rõ trên gương mặt anh.
Lại bị con mèo hoang nhỏ gài bẫy một lần nữa.
Nhưng cam tâm tình nguyện, vui vẻ chịu đựng.
Lăng Mặc đưa tay ra và nắm lấy tay Hạ An Nhiên,
"Hôm nay đột nhiên kiểm tra, hiệu quả như vậy có
hài lòng không?"
Hạ An Nhiên kiêu ngạo ngẩng đầu, "Tuy rằng mọi chuyện bắt đầu không ổn, nhưng kết quả cũng không tệ."
“Vậy Vợ còn có gì bảo ban?"
Hạ An Nhiên nhớ tới mục đích tới đây, lập tức trở nên nghiêm túc, em và Quý Phong phát hiện một quán bar có vấn đề, tên là answer, bọn em cảm thấy anh nên điều tra cẩn thận một chút... Nói không chừng nó có thể có liên quan đến kẻ đã tấn công bạn lần này. ".
Nói mọi việc đi theo hướng nghiêm trọng, Lăng Mặc
mới chú ý đến nó!
Đôi mắt thâm thúy của Lăng Mặc lóe lên một tia kì quái, "Ô? Sao đột nhiên em lại để ý đến quán bar