Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu

Chương 1007





Trang phục hầu gái, trang phục yêu nữ, trang phục y tá, trang phục cô gái thỏ ...

Hơn nữa, những bộ quần áo này còn đều là những phiên bản ít vải.

Hạ An Nhiên thấy cảnh này, cô hoàn toàn trợn tròn

mắt.

Lăng Mặc ôm chặt lấy cô, dùng giọng điệu mập mờ từ tính, dịu dàng nói nhỏ ở bên tai cô, "Vợ à, chọn một bộ nhé?"

Sắc mặt của Hạ An Nhiên đỏ bừng: "... Em không! ! !"

Ánh mắt của Lăng Mặc nóng bỏng, anh thấp giọng uy hiếp một câu, "Em không muốn đầu tư sao?"

Hạ An Nhiên: "..."

Đây là người chồng hai có 24 tấm gương hiếu thảo chó má gì thế.

Đây chính là một tên lưu manh bệnh thái !!!

Sáng sớm.

Hạ An Nhiên vừa mở mắt ra, cô đã nhìn thấy một bộ

quần áo yếu nữ rất ít vải đang nằm rải rác trên mép

giường ...

Nghĩ tới hình ảnh xấu hổ và tàn khốc của tối hôm

qua, cô lập tức muốn khóc.

Tên cẩu đàn ông này không phải là người, ngay cả phụ nữ có thai cũng không buông tha!

Hơn nữa, trải qua một đêm bi thảm tối hôm qua, cô

mới hiểu được, có rất nhiều cách để thỏa mãn một người đàn ông, cũng không phải là chỉ có làm chuyện lén lút, xấu hổ!

Khi Hạ An Nhiên vừa khóc vừa cắn chăn bông, tình

cờ Lăng Mặc vừa ra khỏi phòng vệ sinh.

Hạ An Nhiên lập tức không khách sáo ném ánh mắt

tràn đầy giận dữ về phía anh.


Lăng Mặc mỉm cười.

Anh đi tới mép giường với vẻ mặt thỏa mãn, anh hôn lên trán cô, vui thích nói: "Tối hôm qua vợ đã mệt rồi, em nghỉ ngơi cho khỏe, chồng đi làm trước, kiếm tiền nuôi em."

Cải từ "Mệt mỏi" này, khiến Hạ An Nhiên đau nhói

sâu sắc.

Cô cũng không hề muốn nhìn tên cầu đàn ông biến thái này, cô không khách sáo quay đầu đi và để lại

cho anh một cái sau ót thật lớn...

Đối mặt với tính khí nóng nảy của mèo hoang nhỏ,

Lăng Mặc rất có thể thông cảm.

Trên mặt anh mang theo nụ cười thỏa mãn, anh rời khỏi phòng với tâm trạng thoải mái.

Nghe thấy tiếng đóng cửa, Hạ An Nhiên mới quay đầu lại.

Trong đôi mắt của cô mang theo sự xấu hổ và tức giận, "Tên cẩu đàn ông! Đồ chó! ! !"

Chỉ là, tầm mắt của cô lại rơi vào chiếc tủ quần áo

rất lớn cách đó không xa.

Nghĩ đến bên trong còn có mười mấy bộ quần áo kỳ quái, Hạ An Nhiên lại che đầu xấu hổ, vẻ mặt của cô giống như không còn tha thiết để sống, "Tiền đầu tư, kiếm được quá khó!"

Sự hy sinh lần này của cô cũng thật sự quá lớn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.