Hạ An Nhiên hơi há hốc mồm khi đối mặt với một
người đàn ông đột nhiên trở nên mạnh mẽ.
Rõ ràng anh là cầm thú, nhưng sao vẫn có lý?
Hạ An Nhiên cũng không muốn thuận theo ý của tên cầm thú này, cô tức giận bước xuống giường từ phía bên kia.
Tình cờ bên này có một tủ quần áo có gương.
Hạ An Nhiên xuống giường hơi vội, nên cô không nhịn được phải vịn vào tủ quần áo để đứng vững.
Chỉ là, tay cô hơi dùng sức khi đặt ở cửa của tủ quần áo, sau đó cửa tủ bị đẩy ra ngay lập tức.
Ha An Nhiên vô thức nhìn vào trong tủ.
Trước mắt cô lập tức tối sầm lại.
Ngoại trừ hai bộ quần áo của Lăng Mặc ở trong tủ ra thì còn có mấy bộ quần áo công sở của nữ.
chỉ là mấy bộ quần áo công sở này giống với mười mấy bộ quần áo ở trong phòng ngày hôm qua, nếu không phải phiên bản ít vải thì chính là phiên bản
trong suốt.
Hạ An Nhiên hối hận rồi.
Tại sao khi đó cô lại đề cập đến chuyện cosplay gì đó trước mặt tên cầu đàn ông này.
Bây giờ anh lại ở trên con đường không quay đầu này, càng đi càng sai lệch, càng đi càng biến thái.
Hạ An Nhiên ôm chặt thân thể nhỏ nhắn của mình, cô nhìn Lăng Mặc bằng vẻ mặt phức tạp kỳ lạ, "Không ngờ, anh lại cầm thú như vậy!"
Vốn dĩ anh còn muốn tỏ ra thái độ cương quyết hơn để có thể nói chuyện lý lẽ với mèo hoang nhỏ này.
Tối hôm qua, cho dù anh có ý dụ dỗ ép buộc, nhưng hai người đã là vợ chồng, không cần cãi nhau đến mức phải ở riêng vì chút chuyện nhỏ này.
Nhưng trước khi lời nói của anh được nói ra thì tủ
quần áo được mở ra. ..