Cô Vợ Bí Ẩn

Chương 27: Xuất Viện



Buổi trưa, Bạch Lăng Diệp đem hai hộp cơm hâm nóng lại sau đó đưa tới phòng bệnh của Trần Nhã Tịnh.

Thấy cô tới, Trần Nhã Tịnh vui vẻ xuống giường đi tới nhận lấy hộp cơm rồi nói: "Lại làm phiền con rồi!"

"Dạ không có gì đâu ạ! Dù sao con cũng phải chuẩn bị cơm trưa nên sẵn tiện làm thêm một phần thôi ạ!" Bạch Lăng Diệp cầm hộp cơm của mình đi tới bàn ngồi xuống.

Trần Nhã Tịnh cũng đi tới ngồi xuống đối diện với cô, cả hai người vui vẻ ăn cơm và trò chuyện.

Hết giờ nghỉ trưa Bạch Lăng Diệp trở lại phòng làm việc, chiều nay cô còn có một ca phẫu thuật.

Sau khi làm xong phẫu thuật cũng đã 9 giờ tối, trước khi vào phòng phẫu thuật, Bạch Lăng Diệp đã nhờ Lăng Hạo Thiên chuẩn bị bữa tối cho Trần Nhã Tịnh.

Ca phẫu thuật vừa rồi quả thực đã tiêu tốn rất nhiều sức lực của cô, trở về phòng làm việc, Bạch Lăng Diệp ngồi phịch xuống ghế sô pha nghỉ ngơi.

Lăng Hạo Thiên đi vào phía sau cô, anh đặt hộp cơm lên bàn trước mặt cô, Bạch Lăng Diệp nhìn hộp cơm sau đó nhìn Lăng Hạo Thiên ngạc nhiên hỏi: "Sao giờ này anh còn ở đây?"

"Tôi sao? Tôi tan làm lâu rồi nhưng vì sự ủy thác của người nào đó nên phải quay lại mang cơm cho cô đó! Cô mau ăn đi!" Lăng Hạo Thiên ngồi xuống đối diện cô nói.

Bạch Lăng Diệp thở ra nhìn anh nói: "Cảm ơn anh!"

Lăng Hạo Thiên cười nói: "Không có gì, chỉ cần cô chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng để mình bị bệnh là được, nếu không đợi khi Hàn Trạch Dương trở về cậu ta giết tôi mất!"

Bạch Lăng Diệp cười cười: "Anh yên tâm đi, sức khỏe của tôi tốt lắm, sẽ không có chuyện gì đâu!" Bạch Lăng Diệp nói xong liền mở hộp cơm ra, toàn là những món cô thích, cô cầm đũa lên bắt đầu ăn cơm mặc kệ Lăng Hạo Thiên vẫn còn ở trong phòng.

"Vậy cô ăn cơm đi, tôi về đây!" Lăng Hạo Thiên nói xong liền đứng lên chuẩn bị bước ra ngoài.

Bạch Lăng Diệp bỗng nhớ ra chuyện gì đó, buông đũa xuống ngẩng đầu nhìn anh: "À phải rồi, ngày mai tôi định cho bác gái xuất viện, vì vậy tôi muốn xin nghỉ buổi sáng ngày mai để làm thủ tục với thu xếp giúp bác ấy được không?"

Lăng Hạo Thiên quay lại nhìn cô nói: "Ok, không vấn đề gì, sáng mai cô cứ xin nghỉ đi, dù sao thì hôm nay cô cũng đã vất vả rồi! Vậy tôi đi đây!" Lăng Hạo Thiên nói xong liền vẫy vẫy tay với cô sau đó rời đi.

Sáng hôm sau, sau khi họp giao ban xong, Bạch Lăng Diệp đến tìm Trần Nhã Tịnh để khám lại cho bà trước khi cho bà xuất viện, xong xuôi mọi thứ cô mới đi đóng tiền viện phí và làm thủ tục xuất viện giúp bà.

Sau khi hoàn tất thủ tục, Bạch Lăng Diệp Trở lại phòng bệnh giúp Trần Nhã Tịnh thu dọn đồ đạc, Lăng Hạo Thiên cũng tới phụ giúp một tay, thực ra đồ đạc của bà cũng không có nhiều lắm nên ba người thu dọn cũng rất nhanh.

Thu dọn xong, Lăng Hạo Thiên nói sẽ đưa hai người về chung cư, Bạch Lăng Diệp định từ chối vì hôm qua đi làm cô có đi xe tới nhưng Lăng Hạo Thiên lại nói đêm hôm qua cô trực vất vả, để cô lái xe anh không yên tâm, Bạch Lăng Diệp chỉ có thể để anh đưa về.

Tới chung cư, Lăng Hạo Thiên giúp hai người đưa đồ lên trên nhà sau đó vì có việc gấp ở bệnh viện nên anh phải trở lại đó.

Bạch Lăng Diệp ở lại giúp Trần Nhã Tịnh sắp xếp lại đồ đạc.

Nhìn căn nhà sắp xếp ngăn nắp mà sạch sẽ, Bạch Lăng Diệp không khỏi kinh ngạc.

Cả căn nhà sạch sẽ ngăn nắp nhưng lại hơi lạnh lẽo, chắc do mấy tuần nay Trần Nhã Tịnh luôn ở bệnh viện, một mình Hàn Trạch Dương cũng rất ít khi trở về nhà nên căn nhà dường như thiếu đi hơi ấm của con người.

Trần Nhã Tịnh vừa vào nhà liền đi tới kéo tấm rèm cửa lên, ánh nắng buổi sáng chiếu rọi tràn ngập căn nhà khiến cho cả căn nhà sáng rực và tràn đầy hơi ấm.

"Nhà bác hơi lạnh lẽo, con thông cảm! Chắc do hôm trước đi Trạch Dương nó quên kéo rèm cửa!" Trần Nhã Tịnh quay lại mỉm cười nói với cô.

"Không có đâu, con thấy nhà bác rất ngăn nắp và sạch sẽ đấy ạ! Để con giúp bác sắp xếp đồ đạc!" Bạch Lăng Diệp nói sau đó liền xách hành lý đi theo bà vào phòng ngủ.

Sau khi sắp xếp đồ đạc xong cũng đã gần tới giờ cơm trưa, Bạch Lăng Diệp mời bà sang nhà mình ăn cơm, dù sao trưa nay cũng có mỗi hai mẹ con cô ở nhà, tiểu Hiên đi học đến chiều tối mới trở về.

Trần Nhã Tịnh cũng không tiện từ chối, bà mới trở về nhà, tủ lạnh thì trống rỗng không có đồ để nấu ăn.

Bạch Lăng Diệp liền đưa bà sang nhà mình, sau khi giới thiệu Trần Nhã Tịnh với Hạ Mộng Di thì hai người trò chuyện rất vui vẻ, có vẻ như tính cách hai người khá hợp nhau cũng có thể do hai người đều là mẹ đơn thân nên dễ thấu hiểu nhau.

Nhìn hai người trò chuyện vui vẻ, Bạch Lăng Diệp mỉm cười đi vào bếp bắt đầu chuẩn bị bữa trưa. Nãy giờ cô cứ lo lắng là hai người không hợp hoặc không thể nói chuyện với nhau, nhưng giờ thì cô yên tâm rồi, thấy mẹ cô vui vẻ như vậy, cô cũng thấy vui vẻ lây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.