Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1025



Chương 1025

“À, có phải các bạn là song sinh không?” Cô bé đột nhiên vung tay múa chân nói: “À, tớ là lớp trưởng lớp 1/3 trường tiểu học Khánh Dân ở thành phố S. Các bạn biết tớ đúng không? Các bạn là học sinh mới chuyển vào lớp tớ à? Nếu không, sao tớ chưa từng nhìn thấy các bạn chứ…”

Cô nhóc hỏi giống như sét đánh.

Trình Trình hơi nhếch môi, giả vờ bình tĩnh. Cậu còn chưa kịp trả lời, ai ngờ cô nhóc giống như phát hiện ra đại lục mới, đột nhiên bắt đầu hét lên chói tai.

“A a a, chú này, chú thật là đẹp trai… Xin hỏi có phải chú là ngôi sao Hàn quốc không vậy…”

Gương mặt đẹp trai của Bắc Minh Quân khẽ giật giật và nhìn xung quanh, sau nhiều lần xác định cô nhóc với vẻ ngoài cỏ đuôi chó này đang nói chuyện với mình, Quân gia mặt đen: “Tôi? Chú à?”

Rõ ràng, Quân gia khoe khoang đẹp trai phóng khoáng làm sao có thể tiếp nhận được danh hiệu ‘Chú’?

Cho dù điều đó xuất phát từ miệng của một cô nhóc.

“Đúng vậy, đúng vậy, chú, chú dẫn cháu sang Hàn quốc được không?” Cô nhóc nói xong xông tới ôm lấy bắp chân của Bắc Minh Quân…

“…” Quân gia hít sâu một hơi. Anh nghiện sạch, không thể chịu đựng được khi bị một người xa lạ chạm vào, cho dù đối phương vẫn còn là một cô nhóc: “Cút ngay cho tôi!”

“Không muốn, không muốn… Chú, Sa-rang-he…” (tiếng Hàn: Tôi yêu anh)

Cô nhóc này ôm lấy chân của Quân gia và lại làm nũng…

Trình Trình thấy thế, không nhịn được cong môi cười trộm.

Xem ra em gái heo hầm này còn nhỏ tuổi nhưng khẩu vị không nhẹ đâu…

Ba đúng là đốn ngã hết từ em gái ba tuổi tới bà lão tám mươi tuổi!

Trình Trình lặng lẽ lùi lại mấy bước, sau đó chạy về phía Dương Dương vừa nhanh chóng rời đi… để một mình Quân gia đứng tại chỗ, trừng mắt nhìn cô bé béo tròn, xấu xí đầy tàn nhang: “Tôi nói lại lần nữa, cháu thả tay ra!”

“Người ta không muốn… Chú, chú dẫn cháu đi Hàn quốc được không?” Cô nhóc thật vất vả mới gặp được minh tinh Hàn quốc sống, sao có thể chịu buông tay được!

“A! Cháu bị đần à! Nếu tôi là người Hàn quốc, tôi còn biết nói tiếng Trung với cháu à?!” Quân gia không kiên nhẫn gầm lên, nhưng đối phương là cô nhóc, anh lại không tiện ra tay.

Bởi vậy, anh cứ cứng người ở đó.

“A a, cũng đúng nhỉ…” Cô nhóc vẫn cười hì hì ngước mắt nhìn Quân gia, trong mắt chỉ thiếu xuất hiện hai trái tim.

Quân gia nhíu chặt mày, vội vàng hô lên: “Bắc Minh Tư Trình, nhanh kéo con bé ra cho ba…”

Còn chưa nói dứt lời, anh nhìn lướt qua, làm gì còn bóng dáng của Trình Trình nữa?

Đáng chết!

Hai thằng nhóc khốn kiếp này tự mình chọc vào một em heo hầm xong, tự nhiên ném lại cho anh rồi bỏ chạy à?

“Nhưng mà chú, chú dẫn cháu đi Hàn quốc được không…”

“Cháu mới mấy tuổi mà cứ nghĩ tới chuyện đi Hàn quốc, lại muốn làm người Hàn như vậy sao?” Quân gia thật muốn đánh chết rồi!

“Không phải đâu, chú, cháu chỉ muốn đi Hàn quốc để làm phẫu thuật thẩm mỹ thôi…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.