Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1050



Chương 1050

Chất lỏng màu xanh nhạt bên trong đang lăn tăn gợn sóng dưới sự rung động dữ dội.

Đôi tay bị phong ấn kín mít ấy vẫn nằm lặng lẽ trong chiếc hộp…

Anh không ngờ rằng Đường Thiên Trạch lại bí mật chôn vùi đôi tay này nhiều năm như vậy!

Sao anh lại không hay biết rằng, bàn tay này… Là của người mẹ đã sinh ra anh chứ!

Trong đầu nháy mắt hiện lên cảnh năm ấy, người mẹ tên Dư Như Khiến hay tay cầm con dao nhọn giơ lên và đâm anh…

Chính đôi tay này đã từng dùng dao đâm anh!

Bây giờ, nó lại nằm lặng lẽ trước mặt anh và cứ chọc sâu vào mắt anh như vậy!

Đột nhiên, tim anh đau dữ dội.

Nhìn chằm chằm vào những đốt ngón tay mảnh mai trong chiếc hộp, nhưng bàn tay ấy lại khiến người ta phải run rẩy, Bắc Minh Quân đau đớn nhắm mắt, nhớ lại cảnh những ngón tay của mẹ mình đánh đàn hồi đó, anh gần như rít lên…

“Vì sao? Vì sao bà cứ muốn làm phiền cuộc sống của tôi? Vì sao bà không chịu biến mất khỏi cuộc đời tôi chứ? Vì sao … ”

Anh cau mày, trong giọng nói khàn khàn ẩn chứa sự thống hận cùng với những khúc mắc không thể hóa giải.

Không ai có thể hiểu được, đôi tay này với anh mà nói đã khiến anh trải qua một tuổi thơ khủng khiếp.

Sau nhiều năm, tại sao nó vẫn cố tình xuất hiện chứ?

Để rồi lại xé toạc vết thương sâu thẳm của anh?!

Bỗng nhiên…

Dưới bầu trời u ám, giữa rừng cây âm u như thể có một vài đốm lử ma trơi dữ tợn xẹt qua rồi chớp mắt liền biến mất không chút dấu vết!

Thần kinh phản xạ của Bắc Minh Quân căng như dây đàn!

Một đôi mắt chim ưng xẹt qua ánh lửa!

Lẳng lặng chăm chú nhìn cách đó không xa, trong rừng câu âm u gần đó ngày càng hiện lên nhiều đốm lửa ma trơi…

Rồi đột nhiên, ‘ngao…’ một tiếng, thình lình tiếng tru của một loài động vật nào đó đột ngột cắt ngang bầu không khí lạnh giá!

Hai mắt anh chợt rụt lại!

Không xong! Đó là tiếng tru của loài sói dữ!

Mà những ‘đốm lử trơi’ ẩn nấp trong rừng rậm kia lập tức phát ra màu xanh lục huỳnh quang đáng sợ, đó là đôi mắt của loài sói hung ác, trong bóng đêm, chúng lần lượt xuất hiện, càng ngày càng gần …

Trong lúc nhất thời, nguy cơ tứ phía!

Ngay sau đó, “Grừ…Grào…”

Bầy sói bắt đầu tru lên, tiếng tru của chúng kéo dài một cách đáng sợ!

Chúng từng bước tới gần Bắc Minh Quân, như thể đang chuẩn bị vồ lấy con mồi, phát ra những tiếng gầm gừ đói khát, hung tàn!

“Chết tiệt!” Anh thấp giọng chửi thề một tiếng!

Không còn thời gian để lo lắng, phải nín thở, chậm rãi lùi về sau canfg xa càng tốt và cẩn thận để không làm phiền bầy sói.

Đang lúc anh chuẩn bị xoay người chạy vào xe thì tiếng điện thoại vang lên “ting ting ting!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.