Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1477



Chương 1477

Mấy chữ mấu chốt này, khiến sắc mặt Hình Uy thay đổi.

Hình Uy cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó giọng trầm khàn: “Có phải ngày đó tôi đánh mấy người đó bỏ chạy, có người xảy ra chuyện, nên giờ bọn họ tìm đến cô Lạc gây phiền phức hay không?”

Cố Tịch Dao nghe xong, cảm thấy không còn gì để nói: “Sau khi anh và Kiều Kiều ở bên nhau một đêm thì đã làm ra mạng người. Tôi đã nói rõ ràng như vậy, anh vẫn chưa hiểu sao?”

Hình Uy vẫn lắc đầu vẻ không hiểu.

Lúc này có tiếng gõ cửa xe vang lên, Dương Dương ở bên ngoài giơ kem ly lên.

Cố Tịch Dao nhìn Hình Uy, cô thật muốn bổ đầu anh ta ra xem bên trong chứa cái gì, anh ta đi theo Bắc Minh Quân đã nhiều năm như vậy, cái gì cũng học được, mà sao phương diện này lại bí đặc như vậy chứ.

“Khi về, anh hãy nói những lời này cho ông chủ của anh xem, xem anh ấy giải thích với anh như thế nào.” Dứt lời, Cố Tịch Dao thò người ra mở cửa xe để Dương Dương chui vào.

“Mẹ, cho mẹ ăn một miếng này.” Nói xong, Dương Dương giơ kem ly đến trước mặt Cố Tịch Dao.

“Cục cưng ngoan quá.” Cố Tịch Dao mỉm cười nói, cắn một miếng nhỏ: “Ừ, ăn ngon thật, con từ từ ăn đừng để rơi vào quần áo và xe.”

Nói xong cô nháy mắt với Hình Uy.

Hình Uy lại ngồi xuống, nổ máy xe chạy về phía nhà tổ nhà Bắc Minh.

Khi xe chạy vào nhà tổ nhà Bắc Minh, Cố Tịch Dao không khỏi cảm thấy căng thẳng.

Bất cứ ai ở đây cũng khiến cô cảm thấy căng thẳng, nhất là bà Bắc Minh và Bắc Minh Quân.

Nếu như nói có người có thể khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm thì chắc là Bắc Minh Đông.

“Thưa cô, chúng ta đến rồi, mời xuống xe.”

Cố Tịch Dao gật đầu, dẫn Dương Dương xuống xe.

Hình Uy gọi người giúp việc tới nghênh tiếp, đem vali phía sau tới phòng ngủ của Dương Dương, sau đó dẫn đầu đi vào đại sảnh.

Cố Tịch Dao nắm bàn tay nhỏ của Dương Dương đang theo phía sau.

Trong một gian phòng không bật điện ở tầng hai, một người phụ nữ đang đứng trước cửa sổ nhìn ra cổng.

Gương mặt trắng nõn mang theo vết sẹo lộ ra dưới ánh trăng, nhìn vừa có vẻ thê lương vừa đáng sợ.

Cô ta cúi đầu xuống, trừng mắt nhìn Cố Tịch Dao dẫn theo Dương Dương đi vào nhà Bắc Minh, bàn tay trắng nõn nắm chặt rèm cửa rủ xuống bên cạnh.

Khi Cố Tịch Dao và Dương Dương đi vào đại sảnh, cô ta cũng quay người biến mất trước cửa sổ.

Trong đại sảnh, Bắc Minh Đông đang ngồi trên ghế sô pha xem tivi với Giang Tuệ Tâm. Mẹ đã trở về rồi, anh cũng đợi sau khi an táng ba xong thì quay về làm việc.

Hình Uy đi vào khẽ gật đầu với Giang Tuệ Tâm và Bắc Minh Đông: “Bà Bắc Minh, cậu ba Bắc Minh, tôi đã đón cậu chủ Dương Dương về rồi.”

Dương Dương cũng kêu lên: “Bà nội, chú ba, cháu đã về rồi.”

Bắc Minh Đông quay đầu thì thấy hai mẹ con Cố Tịch Dao và Dương Dương, sau đó cười nghênh đón, một tay ôm lấy Dương Dương: “Ha ha, hai ngày nay cháu thật vui vẻ thoải mái nhỉ, bỏ lại chú nhàm chán như vậy.”

Vừa nói vừa mỉm cười khẽ gật đầu với Cố Tịch Dao.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.