Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1481



Chương 1481

Tuy giữa anh ta và Bắc Minh Quân là quan hệ chủ-tớ nhưng trong cuộc sống hai người lại xem nhau như bạn bè.

“Chủ nhân, em có chuyện nghĩ không ra.” Hình Uy ấp a ấp úng nói.

Bắc Minh Quân nghe anh ta nói vậy, ngược lại cũng cảm thấy rất hứng thú: “Cậu nghĩ không ra chuyện gì, nói cho tôi nghe thử xem.”

Hình Uy suy nghĩ một lúc rồi lắp bắp: “Chủ nhân, mọi chuyện là thế này…” Thế là, anh ta lặp lại những gì mà Cố Tịch Dao đã nói trước cửa hàng kem cho Bắc Minh Quân nghe một lần.

“Chủ nhân, rốt cuộc những lời kia của cô chủ là có ý gì?” Hình Uy nhìn Bắc Minh Quân, trên mặt hiện lên vẻ mờ mịt.

Bắc Minh Quân nghe vậy, suy nghĩ một hồi, sau đó mỉm cười nhìn Hình Uy nói: “Chuyện này cũng nên trách tôi, cả ngày cứ kêu cậu đi theo tôi đối mặt với những chuyện trên thương trường cho nên khiến cậu hiểu biết rất ít về chuyện tình cảm trai gái.”

Nói xong, anh đứng dậy đứng bên cạnh Hình Uy, đưa tay ra vỗ nhẹ vào vai Hình Uy: “Thằng nhóc cậu ngày đó gây chuyện, bây giờ làm ba rồi.”

Làm ba rồi…

Câu này nói này như sét đánh ngang tai Hình Uy.

Trên mặt anh ta lập tức giăng kín mây đen.

“Chủ, chủ nhân, anh vừa mới nói em sắp làm ba? Chuyện này không thể nào? Em và cô Lạc chỉ có một đêm.” Hình Uy nghẹn đến đỏ mặt, lắp ba lắp bắp nói.

Bắc Minh Quân nhìn dáng vẻ của Hình Uy đúng là rất thú vị: “Một đêm mà cậu còn chê ít sao? Cậu không thấy Trình Trình và Dương Dương cũng là một đêm mà có sao?”

Hình Uy toát mồ hôi trán: “Chủ nhân, vậy em nên làm gì?”

Câu hỏi này khiến Bắc Minh Quân cảm thấy buồn cười: “Cậu hỏi tôi phải làm sao, tôi đâu phải người trong cuộc.”

Nói tới đây Bắc Minh Quân rất trịnh trọng nhìn Hình Uy: “Nếu cậu đã có con với Lạc Kiều, vậy phải gánh vác trách nhiệm của một người đàn ông, phải để cô ấy sinh con ra, phải cưới cô ấy.”

Thật ra, làm sao mà Bắc Minh Quân không muốn dùng cách này để cưới Cố Tịch Dao vào nhà họ Bắc Minh chứ? Chỉ có điều so với Cố Tịch Dao Phỉ Nhi đã từng vì anh mà bị hủy hoại dung nhan, mà người phụ nữ này lại quan tâm nhất chính là gương mặt kia của mình.

Hình Uy lại trưng ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Chủ nhân, thật ra sau đêm đó của em và cô Lạc, em liền thường xuyên liên hệ với cô ấy, chỉ có điều cô ấy luôn trốn tránh em, hơn nữa cô ấy là minh tinh nổi tiếng, còn em chẳng qua chỉ là một tùy tùng mà thôi.”

Bắc Minh Quân rất không thích nghe câu nói này: “Tùy tùng thì làm sao? Thực ra năng lực bây giờ của cậu không hề thua kém bất kỳ người phụ trách phòng nào trong tập đoàn. Nếu giữa hai người chỉ do khoảng cách tầng lớp thì chuyện này rất dễ xử lý. Ngày mai tôi sẽ bổ nhiệm cậu làm quản lý hoặc giám đốc bất kỳ phòng nào mà cậu muốn. Nhưng nếu cô ấy đã trốn cậu thì tôi cũng không thể cột cô ấy dẫn tới trước mặt cậu đúng không? Việc này phải dựa vào hành động của cậu rồi.”

Bắc Minh Quân suy nghĩ một hồi rồi nói: “Cậu đi theo tôi nhiều năm như vậy, tôi cũng đã xem cậu như anh em từ lâu rồi, sau này cậu không cần phải theo tôi cả ngày nữa, khi nào tôi có chuyện cần làm thì tôi sẽ gọi cậu sau.”

Hình Uy nghe vậy vội vàng nói: “Chủ nhân, Hình Uy xin thề sống chết đi theo chủ nhân, không dám rời khỏi chủ nhân nửa bước.”

Bắc Minh Quân nhìn ánh mắt kiên định kia của Hình Uy gật đầu. Nhưng anh lại khẽ đấm vào vai anh ta: “Tôi đây là muốn để cho cậu rảnh rỗi mà theo đuổi Lạc Kiều, nắm chắc hạnh phúc vốn nên thuộc về mình, hiểu chưa?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.