Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1546



Chương 1546

Vào bữa tối, Bắc Minh Quân trở lại, như thường lệ, Dương Dương tránh xa Giang Tuệ Tâm và Phỉ Nhi.

Bắc Minh Quân cũng lo xong chuyện trong nhà, nhìn thấy mâu thuẫn không thể hòa giải giữa mẹ và Dương Dương, anh cũng không có cách nào giải quyết.

“Mẹ, ngày mai con sẽ trở lại đoàn phim. Công việc đã hoãn mấy ngày vậy rồi, có lẽ con sẽ bận lại một thời gian.” Bắc Minh Đông nói.

Chỉ thấy Giang Tuệ Tâm nghe Bắc Minh Đông nói thế, vẻ mặt cứng đơ không có phản ứng gì.

Bắc Minh Đông thấy vậy, chắc chắc 80% là mẹ vẫn còn tức giận việc anh ta không ra mặt nói giúp mẹ.

Lúc này Dương Dương đột nhiên nói: “Chú ba, mấy ngày nữa chú đã đi.”

Bắc Minh Đông quay đầu lại nhìn Dương Dương, nói đùa: “Sao, cháu không nỡ để cho chú đi làm à. Chú thấy cháu đi theo thầy Lạc cả ngày, không phải là vui vẻ lắm sao?”

“Cháu có chuyện muốn nhờ chú giúp.”

Bắc Minh Đông mỉm cười: “Cháu thì có việc gì phải cần chú giúp chứ. Nếu mà nhờ chú làm bài tập giúp thì quên đi nha. Nếu để fan chú biết chuyện chú giúp học sinh tiểu học làm bài tập thì hình ảnh huy hoàng của chú sẽ bị hủy hoại mất.”

Dương Dương nhìn Bắc Minh Đông một cái: “Ai nhờ chú làm bài tập giúp chứ? Giờ mấy câu hỏi này với cháu dễ như ăn bánh ấy. Cháu chuẩn bị nhờ chú đóng giả làm bố của cháu.”

Lời vừa nói ra, trên trán Bắc Minh Đông liền xám xịt, anh ta quay đầu lại và cẩn thận liếc nhìn Bắc Minh Quân đang ăn.

Chỉ thấy anh ngồi ở bàn ăn, một tay cầm bát, tay kia cầm đũa, nghe xong câu nói của Dương Dương, má khẽ co giật.

Bắc Minh Đông ngượng ngùng cười cười, Dương Dương, đứa nhỏ này thật sự càng ngày càng quậy rồi.

“Dương Dương, cháu muốn chú làm gì, nói đi?” Bắc Minh Đông cũng muốn nghe xem rốt cuộc Dương Dương muốn làm gì.

“Cháu muốn chú đưa cháu đến trại hè phụ huynh học sinh. Đây là cơ hội tốt để chú thu hút những người hâm mộ tiềm năng đó, cháu sẽ tuyên truyền miễn phí cho chú luôn.” Dương Dương nhìn Bắc Minh Đông: “Thế nào, thỏa thuận không?”

Bắc Minh Đông làm sao dám đáp ứng, anh ta liếc mắt nhìn Dương Dương: “Xem ra chuyện này chú không giúp được gì cho cháu rồi, cháu tìm ông ba xin của cháu đi.” Nói xong liền cúi đầu ăn cơm.

“Chú ba, cháu thường xuyên quảng cáo về chú trước mặt bạn bè cháu, thế mà có chút việc nhỏ như vầy chú cũng không giúp cháu, thật làm cháu thất vọng quá.” Dương Dương nói, ánh mắt lại bắt đầu quét qua những người trong nhà ăn.

Cuối cùng, ánh mắt dừng lại chỗ Hình Uy.

Hình Uy đang đứng sau Bắc Minh Quân, anh ta đã nghe được cuộc nói chuyện giữa Dương Dương và Bắc Minh Đông, thực sự muốn đổ mồ hôi giùm cho Dương Dương.

Cậu chủ nhỏ Dương Dương quả thực dám tìm người thay thế trước mặt cậu chủ.

Bây giờ nhìn thấy ánh mắt Dương Dương lại nhìn về phía mình, đột nhiên cảm thấy rùng mình.

Anh vốn định lên tiếng từ chối, nhưng lại để Dương Dương phủ đầu: “Chú Hình Uy, chú có rảnh không…”

Bắc Minh Quân ngồi ăn cơm có vẻ thờ ơ lúc này đã không nhịn được nữa, đặt bát đũa xuống bàn, nhìn Dương Dương nói: “Không cần tìm người khác nữa, ba đưa con đi.”

“…” Dương Dương lập tức không nói được gì.

Hình Uy liền thở phào nhẹ nhõm.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.