Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1759



Chương 1759

“Tôi, tôi muốn tìm bác sĩ. Tôi thấy dáng vẻ khổ sở của em như thế thì cảm thấy mình thật sự quá ích kỷ, cho rằng cung cấp nhà và tiền cho em thì em có thể yên tâm nuôi con. Nhưng hiện tại xem ra quá trình này đối với em là một sự giày vò, tôi không thể để em tiếp tục chịu khổ như thế, tôi quyết định thà rằng không cần đứa nhỏ này cũng không thể để em chịu khổ.”

***

Hình Uy nói lời này làm cho Lạc Kiều cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Bởi vì: Lúc trước anh ta từng vô cùng coi trọng đứa bé.

Thậm chí lúc trước cô quyết định không muốn đứa bé, anh ta còn đồng ý sau này không gặp cô nữa, hơn nữa vì đứa bé, anh ta đưa toàn bộ nhà ở và tiền tiết kiệm cho cô.

Nhưng lúc này phản ứng của anh ta lại hoàn toàn trái ngược.

Cô nghĩ lại trước kia anh ta muốn đứa bé cũng chỉ vì trách nhiệm, hiện tại anh ta thấy cô vô cùng khổ sở lại không tiếc hy sinh đứa bé để cô không còn chịu khổ như thế nữa.

Hiện tại đối với hành động này của anh ta, đáy lòng Lạc Kiều thật sự có chút cảm động.

Cô nhìn Hình Uy: “Anh nói thật sao?”

Hình Uy nghiêm túc gật đầu.

“Vậy được, anh đi ra ngoài trước đi, bây giờ tôi đi thay đồ.” Lạc Kiều nói xong thì vén chăn xuống giường.

Sở dĩ cô làm như vậy là vì muốn kiểm tra Hình Uy có nói thật hay không.

Hiện tại có rất nhiều người nói một đằng nhưng làm một nẻo.

Mấy năm nay cô ở trong giới giải trí nên cái gì cũng đã thấy qua. Phút trước vừa nói yêu nhau, thề đến răng long đầu bạc.

Nhưng chưa được bao lâu lại tuyên bố chia tay.

Trong mắt cô, hành vi như vậy chẳng khác gì nói tình một đêm cho dễ nghe một chút.

Những năm đó phải đeo mặt nạ không cảm thấy mệt mỏi sao?

Hiện tại cuối cùng cô cũng sắp đối mặt với vấn đề như thế.

Nếu lúc này anh ta ngăn cản mình, đối với cô mà nói thì đứa nhỏ này không cần thiết.

“Chờ chút…” Lúc này Hình Uy mở miệng.

Trong lòng Lạc Kiều hơi hơi run lên, cảm giác không nói nên lời dâng lên, thất vọng, từ đáy lòng cảm thấy thất vọng.

Cô cho rằng mặc dù Hình Uy có vẻ vụng về, lại không biết đối nhân xử thứ.

Nhưng cô vẫn có thể nhận ra anh ta là người đàn ông có trách nhiệm, yêu thương cô.

Nhưng chuyện tới trước mắt, anh ta vẫn không qua được cửa này, những lời nói trước đó chỉ là dỗ dành cô, giống như dỗ dành một đứa bé không hiểu chuyện.

Lạc Kiều nhẹ nhàng lắc đầu, khẽ cau mày, xem ra mình nhất định phải hạ quyết tâm, cho dù anh ta nói lời ngon tiếng ngọt thế nào.

Cô yên lặng nhìn Hình Uy.

Lúc cô định nói cắt đứt quan hệ với anh ta.

Hình Uy lại ra vẻ nghiêm túc nhìn Lạc Kiều, chậm rãi mở miệng: “Em mặc nhiều quần áo một chút, tôi tìm kiếm trên mạng nói nếu phá thai thì không khác gì với sinh con, đối với sức khỏe của phụ nữ vẫn có ảnh hưởng rất lớn, trong thời gian ngắn sức khỏe của em sẽ suy yếu. Lỡ cảm lạnh cũng dẫn đến nhiều bệnh khác. Nhưng em cũng không cần quá lo lắng, tôi sẽ lái xe đưa em đi, luôn ở bên cạnh em. Tôi nhất định phải bảo đảm cơ thể của em không phải chịu tổn thương gì khác. Nhiều ngày trôi qua như vậy, tôi vẫn luôn nghĩ đến chuyện của chúng ta, có lẽ tôi quá ích kỷ, rất không công bằng với em. Tuy rằng không còn đứa bé, nhưng em cứ ở nhà này đi, muốn ở bao lâu cũng được, tôi cũng sẽ không quấy rầy em, trả lại cuộc sống yên bình cho em. Tôi thành thật xin lỗi một lần nữa vì đã gây tổn thương cho em.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.