Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1820



Chương 1820

Lục lộ nhìn Cố Tịch Dao nói: “Khi nào thì, con dẫn mấy đứa nhỏ đến cho mẹ xem xem. Dù sao chúng nó cũng là cốt nhục của con, cháu ngoại của mẹ.”

Cố Tịch Dao gật nhẹ đầu: “Vâng, đợi bọn nhỏ có ngày nghỉ lẽ sẽ đưa đến gặp mẹ.”

Cố Tịch Dao kể chuyện Trình Trình và Dương Dương cho Lục Lộ, cho đến tận khuya.

Lục Lộ ngẩng đầu nhìn đồng hồ báo thức trên vách tường, bây giờ đã là chín giờ.

Bà đưa tay chỉ cho Cố Hạnh Nguyện: “Dao, bây giờ đã không còn sớm, con phải về rồi, ngày mai còn đi làm nữa.”

Cố Tịch Dao gật nhẹ đầu: “Mẹ mẹ cũng nghỉ ngơi sớm một chút, hôm khác con lại đến thăm mẹ.”

Cố Tịch Dao ngồi taxi trở về, gương mặt vẫn luôn tươi cười, cô nhìn ánh đèn lập lòe ngoài cửa sổ xe, bắt đầu ảo tưởng đến hình ảnh sau này cô với mẹ và mấy đứa nhỏ sống vui vẻ rồi.

*

Ngày hôm sau, Cố Tịch Dao đến khách sạn Daredevil rất sớm, đứng trước cửa phòng tổng thống của Mạc Cẩm Thành và Dư Như Khiết.

Cô nhẹ nhàng nhấn chuông cửa, mở của là Mạc Cẩm Thành.

“Dao đến rồi, mau vào đi. Ba và dì Như Khiết của con đang chuẩn bị ăn sáng, con đến rất đúng lúc ăn cùng đi.”

Cố Tịch Dao mỉm cười với Mạc Cẩm Thành, cô thấy tâm trạng của Mạc Cẩm Thành vẫn rất tốt, cũng không bị tin tức buổi họp báo hôm qua ảnh hưởng.

Cô khoát khoát tay: “Ba nuôi không cần đâu, con chỉ đến lấy tui, sau đó còn đi làm.”

Mạc Cẩm Thành đưa Cố Tịch Dao vào phòng, chỉ xuống ghế sofa: “Dao, trước không vội đi làm, ngồi ở đây xem ti vi đi. Đợi lát nữa ăn xong bữa sáng, dì Như Khiết có chuyện muốn nói với con.”

Cố Tịch Dao cũng chỉ đành nghe lời ba nuôi nói, ngồi trên ghế sofa, cầm điều khiển tùy tiện đổi kênh.

Sau hơn nửa tiếng, Mạc Cẩm Thành và Dư Như Khiết cơm nước xong rồi, cả hai cùng đi đến bên cạnh Cố Tịch Dao.

Mạc Cẩm Thành đưa túi của Cố Tịch Dao cho cô: “Đây, đây là túi của con, mở ra xem có thiếu gì không. Hôm qua không ai gọi con.”

Cố Tịch Dao cầm túi, khoát túi lên vai, hơi mỉm cười: “Con không xem đâu, khẳng định không thiếu gì.”

Dư Như Khiết ngồi bên cạnh Mạc Cẩm Thành, trên gương mặt bà có vẻ nghiêm túc, bà thấy Mạc Cẩm Thành không nói, vì vậy mở miệng nói: “Dao, xin con tha thứ cho. Hôm qua Cẩm Thành cầm túi của con về, không cẩn thận làm rơi xuống đất, mấy thứ bên trong cũng bị đổ ra..”

“Dì Như Khiết, không phải dì muốn nói với con chuyện này chứ, không sao đâu. Trong túi của con chỉ có mấy thứ đồ chơi thượng vàng hạ cám.” Cố Tịch Dao mỉm cười.

“Lúc dì giúp con dọn lại đồ, vô tình thấy cái này.” Dư Như Khiết nói xong, ý bảo Mạc Cẩm Thành để ảnh chụp chung lên bàn trà

Cố Tịch Dao nhìn, vẻ mặt hơi thay đổi. Cô vội vàng cầm ảnh chụp lên, tận tâm bỏ lại vào trog túi.

Dư Như Khiết thấy được biểu cảm của cô thay đổi, đây cũng là chuyện trong dự liệu của bà.

Bà dừng một chút, sau đó nhìn Cố Tịch Dao nói: “Dao, con có thể nói cho dì tấm hình này con lấy từ đâu không?”

“Kỳ thật, tấm hình này con cũng mới lấy được gần đây.” Lúc Cố Tịch Dao trả lời có chút không yên lòng, giọng nói cũng lít nha lít nhít.

Những thứ này vào trong mắt Dư Như Khiết, càng chứng minh suy đoán trước đó của bà, Cố Tịch Dao có khả năng có liên quan đến Lục Lộ hoặc Giang Tuệ Tâm.

“Dao, dì hy vọng con nói thật cho dì biết, con quen biết Lục Lộ hay Giang Tuệ Tâm?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.