Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1888



Chương 1888

Tuy Đường Vân Thành luôn cảnh giác, nhưng ở cùng với Cung tông trưởng, ông ta lại không có lo lắng như vậy, dù sao Cung tông trưởng dù có bao che cho nhà họ Cố thì cũng không thể giúp nhà họ Cố cùng hại ông ta được.

Cho nên có Cung tông trưởng, Đường Vân Thành cũng khẽ thở phào một hơi.

Nhưng lúc chạng vạng tối, Cung tông trưởng nhận được tin tức, nói một thôn trang ở ngoại ô Hải Thành xảy ra chuyện rồi, bảo ông ta qua đó xem thử.

Cái thôn đó cũng là địa bàn của tám đại gia tộc bọn họ.

Cung tông trưởng chỉ bảo một nhân viên công tác ở địa phương đi cùng ông ta, còn Cung tông trưởng thì đưa những người khác tiếp tục chuyến khảo sát của bọn họ.

Vào giây phút đó, trái tim Đường Vân Thành rất nặng nề, nhưng Cung tông trưởng đã ra mệnh lệnh, ông ta chắc chắn không thể làm trái, dù sao họ Cung bây giờ vẫn là tông trưởng của tám đại gia tộc.

Càng huống hồ, mệnh lệnh của Cung tông trưởng cũng hợp tình hợp lý, bọn họ đến Hải Thành khảo sát, thôn trang nhỏ ở gần đây xảy ra chuyện, Cung tông trưởng phái ông ta qua đó giải quyết vấn đề, Đường Vân Thành cũng không thể có dị nghị gì.

Nhưng điều khiến Đường Vân Thành bất ngờ đó là, khi bọn họ vội đến thôn trang nhỏ đó, thì vấn đề của thôn trang nhỏ đã được giải quyết rồi, vấn đề vốn không nhiều, chỉ là vì mưa liên tiếp mấy ngày khiến cho một số căn nhà ở trong thôn bị sập.

Vốn không có nhân viên thương vong, thôn dân của mấy căn nhà bị phá hủy đó đã được lãnh đạo thôn xử lý xong rồi.

Đây đích thực là một chuyện nhỏ, thực ra căn bản không cần Đường Vân Thành đến, chỉ là Cung tông trưởng đã lên tiếng, dù sao cũng là vấn đề liên quan đến sự an nguy của thôn dân trong thôn, Đường Vân Thành không thể không tuân.

Đường Vân Thành đi vòng vòng trong thôn, vốn không có phát hiện vấn đề gì khác, nhưng Đường Vân Thành vẫn sắp xếp người trong thôn làm tốt công tác bảo vệ an toàn, sau đó mới rời khỏi thôn trang.

Một nhân viên công tác đi cùng với ông ta trùng hợp là người ở thôn trang này, nếu đã đến nhà rồi, người đó nói muốn ở nhà một đêm, cũng tiện để quan sát tình hình trong thôn.

Đường Vân Thành không có nói gì nhiều, nếu như người nhà họ Cố muốn đối phó ông ta, thì có cố giữ một nhân viên ở bên mình cũng chả có tác dụng gì.

Nhưng mà, mãi đến khi rời khỏi thôn trang thì cũng chả có chuyện gì xảy ra, Đường Vân Thành không có vì vậy mà buông lỏng cảnh giác, ngược lại còn thêm vài phần lo lắng.

Bây giờ đi trên đường núi, đường càng lúc càng khó đi, tốc độ xe càng lúc càng chậm, đôi con ngươi của Đường Vân Thành càng lúc càng trầm.

Đường núi càng lúc càng hẹp, bởi vì mới mưa qua, đường xá đã không dễ đi rồi, bây giờ trời lại tối, nếu như xảy ra ‘sự cố’ gì thì đúng là khó mà đề phòng cho được.

“Sao thế?” Đường Vân Thành đang suy nghĩ thì chiếc xe đột nhiên ngừng lại, bởi vì xe vốn đã lái rất chậm, cho nên đột ngột ngừng lại, cũng chả gây ra động lực gì, chỉ là sắc mặt của Đường Vân Thành vẫn thay đổi.

“Con đường phía trước bị chặn rồi, chắc là do sạt lở đó.” Người lái xe là vệ sĩ của Đường Vân Thành, nhìn con đường bị chặn ở trước mặt, trong lòng vệ sĩ Tiểu Ngô cũng rất sốt sắng.

Lúc bọn họ đi thì vẫn chưa xảy ra chuyện, nhưng lúc về thì đường đã bị chặn rồi, điều này khiến đáy lòng vốn đã cảnh giác cao độ của Đường Vân Thành càng thêm bất an.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.