Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1899



Chương 1899

Đây có thể cũng là nguyên nhân lớn nhất mà nhà họ Cố chọn đối phó với Đường Vân Thành ở Hải Thành.

Thế lực của nhà họ Cố ở Hải Thành không thể xem nhẹ được.

“Ừm, nếu như có thể liên lạc được với cô ta, nếu như có thể khiến cô ta đứng về phía chúng ta thì là tốt nhất.” Tô Khiết biết trong giới tin tức ở Hải Thành, Trịnh Nguyệt đích thực là có tác dụng rất quan trọng, nếu đối phương đã muốn lợi dụng dư luận của truyền thông thì chắc chắn sẽ tìm Trịnh Nguyệt.

Chỉ là không biết Trịnh Nguyệt sẽ chọn thế nào?

Hơn nữa không biết hậu đài của Trịnh Nguyệt này rốt cuộc là ai? Hy vọng hậu đài của Trịnh Nguyệt đừng là nhà họ Cố!

Bên Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần chưa liên hệ được với Trịnh Nguyệt, thì lúc 5 giờ sáng, một bài báo tin tức đã chấn kinh cả Hải Thành, thậm chí là toàn quốc.

Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần tìm được một khách sạn, nhưng bọn họ đều không ngủ, khi nhìn thấy tin tức lúc 5 giờ, cả người Tô Khiết đều chấn kinh, con người luôn bình tĩnh trầm ổn, có sóng gió cũng không kinh hoảng như cô, mà tay cầm điện thoại lại có chút phát run.

“Bọn họ? Bọn họ quá tàn nhẫn rồi.” Tô Khiết hít sâu một hơi, thanh âm có chút khàn khàn, không biết là vì một đêm không ngủ, hay là vì nguyên nhân khác nữa.

Tô Khiết nghĩ đến bọn họ sẽ dùng chiêu đâm sau lưng, nhưng cũng không ngờ bọn họ lại tàn nhẫn như vậy, lại ác độc như vậy.

Lại không có nhân tính như vậy!!

Cô không tin một chữ nào trên bài báo tin tức này, cô rất rõ Đường Vân Thành sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Người hiểu Đường Vân Thành đều biết Đường Vân Thành sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Nhưng đối phương vẫn đăng báo chuyện như vậy.

Với thân phận hiện tại của Đường Vân Thành, với địa vị ở nhà họ Đường hiện tại, đối phương dám đăng báo chuyện như thế, chắc chắc là ‘chứng cứ vô cùng xác thực’.

Tô Khiết biết hôm qua ở thôn Ngọc Thủy chắc chắn đã xảy ra một số chuyện.

Một số chuyện mà mấy người đó có thể lấy làm ‘chứng cứ’.

Sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần lúc này cũng âm trầm đến đáng sợ, khóe môi anh mím chặt, nhất thời không có nói gì.

Anh và Tô Khiết đều nghĩ giống nhau, tin tức như vậy, mới chỉ là bắt đầu, chuyện sau này sẽ càng rát tay hơn nữa.

Tô Khiết lại lấy điện thoại ra gọi cho Đường Vân Thành, vẫn không gọi được.

Tô Khiết bây giờ muốn biết tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng không liên lạc được với Đường Vân Thành thì mọi thứ đều miễn bàn.

“Vẫn không gọi được cho cậu, bây giờ cậu chắc vẫn đang ở thôn Ngọc Thủy, hẳn vẫn chưa nhìn thấy bài báo tin tức.

“Bây giờ đối phương chỉ đăng một tin tức như vậy, đằng sau chắc chắn sẽ có cái được gọi là ‘chứng cứ’, cho nên bây giờ chúng ta không thể chậm trễ xử lý mấy bài báo này.” Nguyễn Hạo Thần tương đối rõ mấy tình huống quan hệ công chúng, bây giờ nếu như bọn họ nóng lòng xử lý chuyện này thì hậu quả sẽ càng nghiêm trọng.

Bên Hải Thành này không có thế lực của bọn họ, bọn họ muốn hoàn toàn khống chế chuyện này là không dễ, càng huống hồ người mà bọn họ phải đối phó bây giờ không chỉ có nhà họ Cố, mà còn có Qủy Vực Chi Thành nữa….

“Em biết.” Tô Khiết đương nhiên đã nghĩ tới điểm này, cho nên cô mới nóng lòng liên lạc với Đường Vân Thành, muốn biết bên Đường Vân Thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.