Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2257



Chương 2257

Sau khi Bắc Minh Quân nghe xong lời của Hình Uy thì gật đầu: “Xem ra chuyện hôm nay cậu đã giúp đỡ không ít, nếu chỉ dựa vào một mình Tịch Dao, đoán chừng bây giờ cô ấy chỉ có thể ngồi trong phòng làm việc ngây người thôi.”

Hình Uy không có tiếp lời, bởi vì anh ta cũng không biết nên nói tiếp như thế nào.

Nếu như thừa nhận, vậy chính là công cao chấn chủ; nếu như không thừa nhận, vậy có lẽ lại lưu lại một ấn tượng là biểu hiện quá mức khiêm tốn chính là kiêu ngạo.

Bắc Minh Quân nhìn bộ dạng khó xử của anh ta, khóe miệng khẽ cong lên: “Nói đi, bộ phận nào gây rối?”

“Là, là bộ phận vận chuyển hàng hóa. Còn về tại sao hôm nay họ làm như vậy, tôi tạm thời vẫn chưa tìm ra.” Dưới loại tình huống đó, Hình Uy cũng không có nhiều thời gian như thế đi tìm hiểu rõ ràng ngọn nguồn sự việc, chỉ có thể trước tiên giúp Cố Tịch Dao vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt.

Bắc Minh Quân nghe thấy là bộ phận vận chuyển hàng hóa gây sự, lại là chuyện anh không nghĩ tới. Bộ phận này bình thường vẫn luôn an phận thủ thường.

Chuyện này thật sự là có chút bất thường: “Hai ngày này cậu tốt nhất nghĩ biện pháp điều tra rõ ràng chuyện này rốt cuộc là như thế nào cho tôi. Còn có, trong khoảng thời gian tôi không có mặt, có phải trong tập đoàn có biến động gì không?”

Bị hỏi đến chuyện này, Hình Uy vốn không định hôm nay nói cho anh.

Bắc Minh Quân bị giam giữ ở cục cảnh sát, mặc dù là không chịu đau đớn gì, ngược lại còn xem như là hưởng phúc. Nhưng mà dù thế nào anh đã ra rồi, thì phải cho anh nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó lại lựa một ngày mà nói với anh.

“Ông chủ, mấy ngày anh không có mặt quả thật là trong tập đoàn đã xảy ra một vài chuyện. Cậu chủ Khởi Hiên mời một người đến.” Âm thanh Hình Uy trả lời so với mọi ngày mà nói nhỏ đi rất nhiều.

Càng là như vậy, càng khiến cho Bắc Minh Quân cảm thấy chuyện này nghe qua có chút khả nghi. Nếu như nói chỉ dựa vào mời một người đến, đây chẳng qua chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.

Coi như là người này là người của Bắc Minh Diệp Phong, cũng không cần phải biểu hiện thành như vậy.

Hình Uy cũng là người đã đi theo mình rất nhiều năm, anh ta cũng không phải gặp phải tình huống gì đều có thể giống như lâm đại địch. Nhưng mà lúc này anh ta chính là biểu hiện như vậy.

“Cậu nói đi, cậu ta mời ai đến công ty?”

“Là, là Đường Thiên Trạch.” Nói xong Hình Uy rất cẩn thận mà nhìn ông chủ, anh ta vẫn thật sự là có chút lo lắng, sau khi Bắc Minh Quân nghe thấy cái tên này sẽ nổi giận đùng đùng.

Nhưng mà dường như là anh ta lo lắng hơi nhiều rồi, có lẽ lúc trước, lúc Bắc Minh Quân nghe thấy cái tên này sẽ hất văng đi nguyên cái bàn trà bằng gỗ thật nặng hơn 50 kg trước mặt, sau đó gần như là mang theo gió xoáy mà đi ra khỏi biệt thự, ngồi vào trong xe của anh nhanh chóng chạy như bay. Mục tiêu của anh chỉ có một, đó chính là trừ khử Đường Thiên Trạch.

Nhưng mà anh lúc này lại khác với dự đoán của Hình Uy, tỏ ra vô cùng bình tĩnh, không phát ra bất kì âm thanh gì.

Nhưng mà điều này khiến cho Hình Uy cảm thấy càng thêm sợ hãi, bởi vì anh ta không biết trong lòng ông chủ đang nghĩ những gì, cũng vì như vậy, anh ta cũng không biết nên làm thế nào.

“Ông chủ, có cần tôi nói với cô Cố, lấy danh nghĩa của tổng giám đốc đuổi việc cậu ta?” Hình Uy thử thăm dò mà hỏi một câu.

Suy nghĩ của Bắc Minh Quân vào giờ phút này nhưng lại không ở trong chuyện Đường Thiên Trạch đột nhiên vào nội bộ Bắc Minh Thị, mà là trong đầu vẫn luôn quanh quẩn ở trên người của Cửu Cửu.

“Cậu vào lúc nào mà biết được sự tồn tại của con bé? Chắc hẳn lúc này con bé đang ở trong biệt thự của cậu nhỉ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.