Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2261



Chương 2261

“Ba nuôi, ý của ba nói là người mà dì Bắc Minh muốn đối phó chính là dì Như Khiết? Chuyện này là vì sao vậy chứ?” Hiển nhiên là Cố Tịch Dao hơi kinh ngạc.

“Ài… Chuyện này nói ra rất dài dòng, nói tóm lại là như vậy đó. Giang Tuệ Tâm lo lắng là lần này dì Như Khiết của con trở về sẽ làm lay chuyển địa vị của bà ta ở nhà họ Bắc Minh, cho nên nghĩ cách muốn hại chết Như Khiết, nhưng mà không ngờ đến trời xui đất khiến mẹ của con lại trở thành người bị hại.”

Sau khi Cố Tịch Dao nghe xong thì thở dài một hơi: “Đây đều là bị danh lợi làm cho mờ mắt, ba nuôi, sau khi ba trở về thì hãy an ủi dì Như Khiết, đối với chuyện này dì ấy với lại mẹ con đều là người bị hại, nhưng mà dì Như Khiết mới là người phải chịu đau đớn nhiều nhất, người mà cả đời này mình xem là chị em tốt kết quả lại biến thành ra như này.”

Mạc Cẩm Thành nhìn Cố Tịch Dao, nhẹ gật đầu: “Tịch Dao, ba thay Như Khiết cảm ơn sự tha thứ của con.”

Cố Tịch Dao và bọn nhỏ đứng ở cổng đưa mắt nhìn Mạc Cẩm Thành và Dư Như Khiết rời đi, sau đó lúc đang muốn trở vào biệt thự.

Lúc này Trình Trình đưa tay chỉ về vị trí lưng chừng núi: “Mẹ ơi, mẹ nhìn xem kìa, ở đó có đèn sáng, nhưng mà không biết ai lại ở bên trong nữa.”

Cố Tịch Dao thuận theo ngón tay nhìn sang, đèn đuốc của ngôi biệt thự ở lưng chừng núi sáng trưng, cái này cũng làm cho cô cảm thấy bất ngờ.

Kể từ lần trước cô từ chối món quà của Bắc Minh Quân thì rốt cuộc cũng không suy nghĩ đến căn nhà đó nữa, thậm chí một nơi gần trong gang tấc mà cô cũng không thèm nhìn chút nào.

Lúc con trai nhắc đến một lần nữa, những chuyện xảy ra trong ngôi biệt thự đó lại hiện lên trong đầu của Cố Tịch Dao.

Chỉ một chốc sau gương mặt xinh đẹp của cô trở nên ửng đỏ, trái tim cũng đập nhanh mấy nhịp, ánh mắt nhanh chóng di chuyển khỏi căn nhà đó.

Chỉ có điều là những thay đổi này của cô che giấu rất kỹ trong màn đêm tối, bọn nhỏ cũng không chú ý tới những chuyện này.

“Mẹ ơi, mẹ nói xem trôi qua một thời gian dài như vậy rồi ở nhà bên kia luôn không có ai ở, bây giờ đột nhiên lại sáng đèn, là ai ở trong đó vậy chứ. Con với Trình Trình đều muốn đến đó xem, nhưng mà hình như đường đi có chút xa, nếu không thì mẹ lái xe đưa bọn con đi xem một chút đi.”

“Đúng rồi đó, mẹ ơi, căn nhà lớn ở bên đó thật là xinh đẹp quá, Cửu Cửu rất muốn vào trong xem thử…” Dương Dương nói như thế này làm cho lòng tò mò của Cửu Cửu cũng trỗi dậy.

Gương mặt của Cố Tịch Dao lập tức trở nên nghiêm túc, vẻ mặt cứng rắn nhìn Dương Dương: “Nhìn cái gì chứ, có gì để xem đâu, tất cả về nhà hết đi, đêm hôm khuya khoắt không cho bọn con đi đâu hết.”

Đối với sự thay đổi đột ngột thái độ của mẹ, Cửu Cửu không hiểu nguyên do.

Còn tưởng rằng mẹ tức giận là bởi vì chính mình, Cửu Cửu ấm ức nhìn Cố Tịch Dao, trong nháy mắt đôi mắt to hiện lên nước mắt, có lẽ là một giây sau liền sẽ khóc lên.

Cố Tịch Dao nói Dương Dương xong thì đảo mắt liền nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Cửu Cửu, cô vội vàng xoay người lại ôm lấy Cửu Cửu, đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô bé: “cục cưng nhỏ à, mẹ không có nói con đâu, hôm nay mẹ gặp phải một vài chuyện không vui, mẹ không nên nổi giận với các con, mẹ xin lỗi.”

Nói xong lại quay đầu hung dữ trợn mắt nhìn Dương Dương.

Dương Dương biết mẹ nổi giận rồi, cũng không dám tiếp tục nói nữa, nghịch ngợm lè lưỡi, ngoan ngoãn đi theo sau lưng mẹ đi vào trong biệt thự.

Bọn họ đi vào phòng, Anna liền nhìn thấy bộ dạng của Cửu Cửu: “cục cưng nhỏ, sau mới đi ra ngoài một lát mà đã mang theo nước mắt rưng rưng trở về rồi, có phải là Dương Dương ăn hiếp cháu không vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.