Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 263



Chương 263

Cô không dám nghĩ xa hơn.

Cô đi thẳng đến trước quầy bar rồi dùng tiếng Anh nói với người pha chế cho cô một ly rượu nho.

Cô vừa uống rượu vừa tò mò ngắm mọi người đến từ mọi nơi trên thế giới trong quán bar, vừa đợi Bắc Minh Quân.

“Hi, cô búp bê phương Đông xinh đẹp, tôi tên Thomas, hình như chưa bao giờ gặp cô, lần đầu tiên đến hả?”

Một chàng trai trẻ tóc vàng mắt xanh cẩm theo một ly rượu vang đi đến phía Cố Tịch Dao và nói tiếng Anh rất lưu loát.

Cố Tịch Dao ngước mắt lên nhìn hắn ta, cô chỉ thờ ơ rồi lịch sự gật đầu với Thomas một cái, mấy anh đẹp trai tóc vàng lúc ở Mỹ cô gặp nhiều rồi, tiếc là cô không thích thể loại này.

“Ah ha, gần như mỗi ngày tôi đều đến đây, cái anh lúc nãy là chồng cô sao?” Thomas có sự phóng khoáng nhiệt tình của người phương Tây, dù cho cô không thích thú gì lắm, anh ta vẫn tươi cười đón chào rồi đi thẳng ngồi lên chiếc ghế bên cạnh cô trước quầy bar.

Cố Tịch Dao lắc đầu cho Thomas đáp án phủ định.

“Wow, tuyệt! Nói vậy là tôi có cơ hội rồi.” Đôi mắt xanh lam của Thomas ngay lập tức lóe lên một sự tán tỉnh.

Ngay sau đó Cố Tịch Dao mới biết rằng Thomas thật ra cũng là con riêng, mẹ của hắn ta là người Tây Ban Nha, ba là người Anh, từ lúc nhỏ Thomas và mẹ sống nương tựa vào nhau, còn ba mỗi năm chỉ thỉnh thoảng về Tây Ban Nha thăm họ mấy lần.

Thomas cao hứng kể lại với cô, hai mươi mấy năm nay các thể loại khó khăn trong cuộc sống đều không làm hắn ta gục ngã, ngược lại càng làm hắn ta hăng hái tiến lên.

Nghĩ đến cảnh ngộ của Thomas, Cố Tịch Dao liền nhớ đến quá khứ của bản thân.

Có lẽ do đều là người cảnh ngộ bất hạnh nên cô liền có cảm tình hơn với Thomas vài phần.

“Wow, mặt dây chuyền trước ngực cô lấp lánh thật…”

Thomas bị mặt dây chuyền trước ngực cô hút mắt, thế là hắn ta ngạc nhiên hỏi: “Có thể cho tôi mượn xem chút được không?”

Cố Tịch Dao nhướng mày: “Được thôi.”

Sau đó Thomas liền cầm lấy mặt dây chuyền của cô xem kĩ một lát, ánh mắt hắn ta lóe lên một sự kinh ngạc: “Thật sự là thép chất lượng cao của V.Q! Cô lấy cái này ở đâu ra vậy?”

“Thép chất lượng cao?” Cố Tịch Dao ngờ vực.

“Đó là gì vậy?”

Thomas ngạc nhiên nhìn Cố Tịch Dao: “Cô không biết sao? Thép chất lượng cao là một loại vật liệu của kiến trúc, nếu như nói là thép chất lượng cao bình thường thì vốn dĩ cũng không đáng bao nhiêu tiền, nhưng nếu như cái này thật sự là thép chất lượng cao của V.Q thì quả thật còn quý hơn cả kim cương đấy!”

Đầu ngón tay của Cố Tịch Dao run rẩy, cô nuốt nước bọt, hai mắt mở to không tin được rồi thì thầm hỏi: “Thép chất lượng cao của V.Q đáng tiền vậy sao?”

“Tất nhiên! Tuy tôi không phải người trong giới kiến trúc, nhưng ở Barcelona thì kiến trúc chính là linh hồn của chúng tôi, cho nên chúng tôi có thể không làm kiến trúc, nhưng không thể không hiểu kiến trúc, V.Q từng là một vị kiến trúc sư Hoa Kiều thiên tài ở Barcelona, 10 năm trước anh ấy đã từng tạo ra một huyền thoại trong giới kiến trúc Châu Âu, chỉ có điều sau đó đột nhiên anh ấy không xuất đầu lộ diện nữa.”

Lúc Thomas nói đến chuyện kiến trúc sư V.Q thì nước bọt liền bắn tung tóe.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.