Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 346



Chương 346

“Hình Uy!” Bắc Minh Quân lạnh giọng trách mắng, anh không thèm để ý tới lời ân cần thăm hỏi của Khởi Hiên mà chỉ cảnh cáo Hình Uy ám chỉ anh ta nhanh chóng để Bắc Minh Triều Lâm ký hợp đồng!

Hình Uy trong lòng thất kinh, trên thực tế giây phút anh ta nhìn thấy cậu chủ nhỏ Khởi Hiên nắm tay cô Cố rảo bước đi vào cửa này lòng bàn tay của anh ta liền bắt đầu đổ mồ hôi, anh ta vội vàng đem hợp đồng đưa tới trước mặt Bắc Minh Triều Lâm: “Cậu cả, ngài mau ký tên đi…”

Sắc mặt Bắc Minh Triều Lâm trắng xanh nhìn về phía Khởi Hiên, cái này ký cũng không được mà không ký cũng không xong.

Ai ngờ Khởi Hiên lại bật cười, cười đến mức giống như ánh nắng tươi sáng nói với Bắc Minh Triều Lâm: “Ba, chữ này ba không cần ký.”

Ông cụ Bắc Minh đứng ở một bên không chịu nổi liên tục nhìn hai tay đang nắm chặt của Khởi Hiên và Cố Tịch Dao, lông mày nhíu chặt lại: “Khởi Hiên, thằng nhóc này lại làm cái gì vậy?”

“Ông nội, trước tiên cháu phải xin lỗi mọi người vì chuyện đột ngột này.” Khởi Hiên khiêm tốn cúi đầu với Bắc Minh Chính sau đó không kiêu ngạo không tự ti tiếp tục nói: “Xin hỏi ông nội lần này ông gọi ba cháu trở về là vì muốn đem hai mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Bắc Minh thị trong tay ba cháu dâng lên tặng cho chú hai à?”

Ông cụ Bắc Minh nhíu mi tâm lại, trừng mắt liếc nhìn Bắc Minh Quân mặt không thay đổi, nghẹn một tiếng: “… Là.”

“Vậy Khởi Hiên cả gan hỏi lại ông nội một câu, ba cháu thân là con trai trưởng của nhà họ Bắc Minh, cháu thân là cháu ruột của nhà họ Bắc Minh vì sao ở nhà họ Bắc Minh có thể nói là không có chút địa vị nào? Ai cũng biết rằng có được cổ phần của Bắc Minh thị chính là đại diện cho việc mình là thành viên của Bắc Minh thị, mấy năm gần đây cháu và cha mẹ cháu ba người phải tránh đi tha hương bây giờ khó khăn lắm mới trở về được một lần vậy mà ông nội lại muốn tước đoạt cả biểu tượng thân phận của cha cháu sao?”

Khởi Hiên ăn nói có khí phách, trong đôi mắt trong trẻo có khí thế và cơ trí mà cha anh ta là Bắc Minh Triều Lâm không có được.

Lan Hồng nắm chặt cánh tay Bắc Minh Triều Lâm, cả hai vợ chồng nhìn đứa con nay đã trưởng thành còn có thể nói ra những lời có trọng lượng như vậy ở trước mặt ông nội thì cảm thấy rất vui mừng.

Dù sao từ nhỏ Bắc Minh Triều Lâm đã nhu nhược sợ phiền phức không có chính kiến, Lan Hồng là đàn em khóa dưới của ông ta ở trường cấp ba, năm đó hai người ăn nhịp với nhau ở sân trường kết quả là mang thai ngoài ý muốn khiến cho Bắc Minh Triều Lâm bị dọa cho Hoang mang lo sợ khuyên Lan Hồng đi phá thai nhưng Lan Hồng sống chết không chịu sau đó đi cáo trạng đến tận ông cụ Bắc Minh. Ông cụ Bắc Minh lại cảm thấy chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài thế là nhanh chóng để hai người bọn họ kết hôn, năm đó liền sinh ra Khởi Hiên.

Năm Khởi Hiên ra đời Bắc Minh Quân mới có sáu tuổi.

Cho nên ông cụ Bắc Minh đối với người con trai không có khí phách Bắc Minh Triều Lâm này là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Đối với chuyện xấu mình gây ra này Bắc Minh Triều Lâm biết rõ vì mình mà nhà họ Bắc Minh phải hổ thẹn nên vẫn không cho Khởi Hiên tuyên bố với bên ngoài mình họ Bắc Minh, cũng chưa từng để cậu ta lộ ra thân phận con cháu nhà họ Bắc Minh của mình.

Cho tới hôm nay, Khởi Hiên mới âm vang có lực nói một phen dường như đã chạm đến đáy lòng của ông cụ Bắc Minh nào đó.

Ông cụ Bắc Minh chăm chú ngắm nhìn cháu trai trưởng nhiều năm qua đã bị mình vắng vẻ một chút, không khỏi thở dài một tiếng…

“Khởi Hiên à, là ông nội có lỗi với ba con các cháu, chuyện cho tới bây giờ ông nội cũng không sợ cùng cháu ăn ngay nói thật, bởi vì ông nội đánh cược với chú hai của cháu không cẩn thận đã bị thua, tiền đặt cược chính là hai mươi phần trăm cổ phần của Bắc Minh thị trong tay ba cháu, cho nên…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.