Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 358



Chương 358

Ông cụ Bắc Minh ngồi trên chiếc ghế da lớn, biểu tình nghiêm nghị, cau mày.

Con trai lớn Bắc Minh Triều Lâm và cháu trai trưởng Bắc Minh Khởi Hiên lần lượt ngồi vào ghế đối diện mặt ông cụ. Bắc Minh Triều Lâm toát mồ hôi lạnh theo thói quen, ông ta mỗi lần đối diện với người ba uy nghiêm mà hoảng sợ.

Khởi Hiên điềm tĩnh, hiện nay, anh ta đã không phải thiếu niên không đủ mạnh mẽ của năm đó nữa rồi.

Bắc Minh Quân ngồi cách ông cụ xa nhất, lười biếng dựa vào ghế sô pha một cách thoải mái, mày kiếm nhìn không ra vui buồn tức giận gì cả, bình tĩnh giống như một tuyệt tác điêu khắc, không có chút sinh cơ nào.

Bầu không khí có chút ngưng trệ!

Ông cụ hắng giọng, phá vỡ sự yên tĩnh: “Khởi Hiên, ông nội rất vui tối này cháu có thể trở về, ông cũng biết cháu làm như vậy, là vì giúp ba của cháu, nhưng đánh cược giữa cháu và chú hai cháu…”

“Ông nội cứ quyết định, chú hai cược thắng, phải không?” Khởi Hiên bình tĩnh cắt ngang lời của ông cụ, để tay trên đùi, nhưng âm thầm nắm lại thành quyền: “Cháu biết, ván cược đó, chỉ cần Dao leo lên người của chú hai, thì tính chú hai thắng.”

Khởi Hiên thật ra đã biết tất cả từ sớm, trước đây anh ta vì tâm trạng của Cố Tịch Dao, cho nên mới uyển chuyển nói tiền cược là cô làm tình nhân của chú hai.

Ông cụ khẽ thở dài: “Haizz, đứa trẻ ngốc, nếu cháu đều đã biết, việc gì phải khổ sổ muốn quấn lấy người phụ nữ không còn trong sạch như thế nữa chứ?”

Lông mày của Khởi Hiên vụt qua một tia buồn bã: “Ông nội cũng cảm thấy, Dao là cô gái như thế sao?”

“Cái này…” Ông cụ nhìn Bắc Minh Quân ngồi xa nhất, lông mày nhíu lại: “Cháu đi hỏi chú hai của cháu đi! Nó rõ nhất Cố Tịch Dao là người phụ nữ như thế nào! Ông sợ cháu tuổi còn nhỏ, bị người ta lừa.”

“Ha ha ha…” Khởi Hiên đột nhiên bật cười trầm thấp, trong giọng nói du dương đó, chỉ có anh ta mới hiểu sự chua xót: “Người bị người ta lừa, là Dao?”

“Khởi Hiên—” Ông cụ có chút bất mãn, không vui quét qua đứa cháu từ nhỏ bị mình đối xử lạnh lùng: “Phụ nữ có rất nhiều, việc gì cứ muốn nhặt đôi giày cũ mà chú hai cháu từng đi? Chuyện này truyền ra ngoài không phải người đời chê cười sao?”

Khởi Hiên thu nụ cười lại, trong đôi mắt trong veo toát ra sự nghiêm túc: “Ông nội, Dao không phải giày. Cô ấy thật sự là mối tình đầu của cháu. cháu mặc kệ 5 năm nay cô ấy đã trải qua những gì, cô ấy từng ở bên ai? Cháu chỉ cần chắc chắn, cô ấy sau này thuộc về cháu là được rồi.”

“Khởi Hiên!” Bắc Minh Triều Lâm nghe thế thì nóng lòng mồ hôi chảy như mưa: “Đứa trẻ này con sao lại cứng đầu như thế chứ? Cứ muốn nhận cái chết? Con không thể nghe lời khuyên của ông nội con được sao?”

“Ba, con không phải bướng bỉnh, trải qua 5 năm lịch luyện, con cuối cùng cũng biết bản thân mình muốn cái gì!” Khởi Hiên phản bác.

“Muốn cái gì?” Ông cụ tức giận trừng mắt, hỏi ngược lại: “Muốn 20% cổ phần của Bắc Minh Thị?”

Khởi Hiên nhàn nhạt lắc đầu, cười khổ một tiếng: “Ông nội, cháu không cần những thứ đó, cháu chỉ thay ba cháu bảo vệ thứ của ba mà thôi.”

“Vật cháu muốn chính là người phụ nữ Cố Tịch Dao này?” Ông cụ thông minh như vậy, nhìn Khởi Hiên, lại liếc mắt nhìn thằng hai, bỗng cảm thấy đau đầu.

“Phải!” Khởi Hiên trả lời cực kỳ chắc chắn.

Có lẽ sinh ra trong hào môn của nhà Bắc Minh, đã định sẵn phải hy sinh hoặc bị hy vọng một số thứ, nhưng duy nhất Dao, anh ta muốn giành lấy nhất


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.