Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 482



Chương 482

Cố Tịch Dao dường như đã đoán được anh sẽ nói vậy, cô ngay lập tức chêm thêm: “… Thật ra tôi cũng không có ý gì hết, chỉ là muốn để ba mẹ anh và ba mẹ Khởi Hiên yên lòng thôi, tôi mong rằng quan hệ giữa hai chú cháu không bị tôi ảnh hưởng…”

“Dù không có cô thì cũng chẳng có gì thay đổi.” Anh lạnh lùng bác bỏ cô rồi suy nghĩ một chốc, đôi mắt hơi híp lại: “Nhưng cũng có thể để cậu ta hết hi vọng với cô!”

Nói dứt lời, anh dường như cũng đã quyết định rồi, muốn khiến Bắc Minh Khởi Hiên từ nay về sau không còn tơ tưởng gì tới cô. Thế là anh liền sai Hình Uy thông báo cho con trưởng nhà họ Bắc Minh là Bắc Minh Triều Lâm và cả nhà ông rằng tối nay sẽ họp mặt ở nhà họ Bắc Minh.

Chiếc xe cứ thế nghênh ngang chạy vào nhà chính nhà họ Bắc Minh.

“Cậu hai đã về rồi.” Khi người làm trông thấy người phụ nữ đi cạnh cậu hai Bắc Minh thì rất lấy làm ngạc nhiên.

Khoan hãy nhắc đến bộ dạng quấn khăn tắm thiếu vải của Cố Tịch Dao khiến người khác nhìn thấy rất bất ngờ, chỉ nói tới khuôn mặt có hơi quen quen của cô thôi cũng đủ cho bọn họ nhiều chuyện hồi lâu.

Về phần Cố Tịch Dao, cô vẫn thấy ngỡ ngàng hệt như lần đầu đi cùng Khởi Hiên tới nhà họ Bắc Minh vậy, không ngờ rằng lần này cô lại cùng Bắc Minh Quân tới đây với bộ dạng thảm hại đến vậy…

“À tôi nhớ rồi, cô ta là cái người mà lần trước cậu Khởi Hiên đưa về nhà!” Một người giúp việc bắt đầu nhỏ giọng tám chuyện.

“Sao? Chắc không phải đâu? Ý cô nói là bạn gái của cậu Khởi Hiên ấy hả?”

“… Trời ạ, cô ta thật sự làm bạn gái của cậu hai kìa.”

“Đã vậy còn ăn mặc mát mẻ thế nữa… Cô nhìn cô ta hở nguyên cặp chân kìa, trông có khác gì hồ ly tinh không chứ…”

“Chẳng lẽ cô ta đá cậu Khởi Hiên rồi đi dụ dỗ cậu hai?”

“Chà… Vậy thì loạn quá, dù sao thì cậu hai cũng là chú của cậu Khởi Hiên mà…”

“Ái chà chà… Vậy coi sao được? Dụ dỗ cả hai chú cháu, đúng là không có chút phẩm hạnh nào.”

“Vậy nên mới mặt dày như vậy nè…”

Cố Tịch Dao cúi gằm mặt đi theo Bắc Minh Quân vào phòng khách nhà họ Bắc Minh.

Trong lòng cô lẫn lộn giữa hai cảm xúc bồn chồn và cả mong đợi khó tả.

Căng thẳng vì cô không biết chút nữa phải đối mặt với Giang Tuệ Tâm như thế nào, còn mong đợi là vì cô sắp được gặp Trình Trình và Dương Dương.

“Cô đi vào phòng cho khách sửa soạn lại trước đi, tôi kêu người hầu chuẩn bị cho cô một bộ đồ mới.” Bắc Minh Quân nói.

“Ưm, được.” Cô chỉ gật đầu, không ý kiến gì.

Sau đó Cố Tịch Dao đi theo người giúp việc vào phòng dành cho khách…

Sau khi ở trong phòng sửa soạn xong, cũng thay đã bộ đồ do người làm mang đến, Cố Tịch Dao nhìn ngắm khuôn mặt có hơi hao gầy của mình trong gương…

Gần đây đã xảy ra rất nhiều chuyện buồn, những chuyện đó cứ đè nén khiến cô không tài nào thở nổi.

Sự lừa dối của Vũ Xuân, sự hãm hại của nhà họ Cố, và cả sự ôn nhu xen lẫn những lúc tàn nhẫn của Bắc Minh Quân… Tất cả như đang bủa vây tâm trí cô.

Kể từ thời khắc bước khỏi trại tạm giam kia cô dường như đã trông thấy niềm hi vọng dần sống dậy lần nữa…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.