Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 559



Chương 559

Trình Trình nhíu mày vội vàng lay lay thân thể của Dương Dương, thấp giọng gọi: “Dương Dương dậy đi!”

Ai ngờ, cánh tay nhỏ bé của Dương Dương lại phẩy phẩy đuổi Trình Trình như đuổi ruồi: “Ai yo, đừng có gọi nữa… Người ta muốn ngủ một giấc mà…”

Trình Trình đành phải lay mạnh hơn: “Dương Dương mau dậy đi, ba ba về rồi.”

“Oa oa… Về thì về…” Hiển nhiên là Dương Dương vẫn chưa lấy lại sự tỉnh táo, dáng vẻ như thể có là vua về thì cũng chẳng sao. Cậu chổng mông, tiếp tục ngáy khò khò!

Một người đàn ông cao ngạo, lạnh lùng như Bắc Minh Quân há có thể dễ dàng bỏ qua cho thằng con như vậy sao?

Anh đột nhiên cúi người, cánh tay rắn chắc nhấc bổng Dương Dương bé nhỏ lên, không nói một lời, lột trần quần của cậu nhóc ra, sau đó dựng ngược Dương Dương lại, bàn tay…

Bốp… Bốp mấy tiếng, anh đã phát vào mông đít mập mạp mịn màng của Dương Dương mấy cái…

“Ô oa oa…” Dương Dương thét chói tai, lúc này cậu mới bừng tỉnh khỏi giấc ngủ, ôi cái mông. Mấy cái phát đít đau điếng khiến cậu nhóc ngoác miệng hét lên: “A a a, ông ba đáng ghét, ba là đồ đáng ghét, tại sao lại đánh con…”

Mỗi một “lại” của Dương Dương càng khiến cho ánh mắt của Bắc Minh Quân sa sầm.

“Lại đánh con? Hiển nhiên, con giả mạo Bắc Minh Tư Trình không phải một hai lần nhỉ! Lừa được ba rất vui, phải không!”

Bốp…

Lại một phát vỗ vào mông đít của Dương Dương! Lại là cái mông!

“Ô a…” Dương Dương đau đến rống lên, tính tính cũng tương đối nóng nảy: “Lừa gạt ba gì chứ! Ba là lão già hồ đồ, không phân biệt được con và Bắc Minh Tư Trình thì trách ai chứ? Ba có trách thì trách ba của ba đã sinh ra một đứa con đầu óc ngốc nghếch như ba!”

“Cái gì!” Bắc Minh Quân trừng lớn đôi mắt, lần này xem như được mở rộng tầm mắt rồi: “Rốt cuộc ai đã dạy con nói những lời vô giáo dục như vậy hả? Còn dám mắng cả ba?! Con ngứa đòn rồi phải không! Còn nữa, cái gì mà ba của ba sinh ra một đứa con có đầu óc ngốc nghếch hả? Vậy còn con, con cũng là thằng ngốc do chính người cha đáng ghét mà con nói sinh ra đó!”

Ngay sau đó, lại bốp một tiếng nữa!

Dương Dương đau đến mức òa khóc thật lớn: “Ô oa oa, Dương Dương không phải do con người đáng ghét đó sinh ra, con người đáng ghét đó chỉ biết đánh người không biết nói đạo lý! Dương Dương muốn mẹ, mẹ ơi…”

Dương Dương bị nhấc bổng lên trông chẳng khác gì một chú gà con giãy dụa trong gió, vô cùng đáng thương…

Đứa nhỏ này liên tục gọi mẹ, gọi đến mức khiến cho sắc mặt của ba Quân cũng lạnh lùng theo!

“Muốn mẹ à? Đừng hòng ông đây cho đi gặp mẹ!”

Lập tức, tay lại phát liên tục lên mông bốp bốp…

Tiếng gào khóc thảm thiết của Dương Dương vang vọng khắp cả khu nhà cao cấp…

Đêm hôm đó, khi Bắc Minh Quân biết được Cố Tịch Dao chính là mẹ ruột của hai đứa con sinh đôi nhà mình thì đầu tiên là choáng váng, sau đó nổi điên và cuối cùng là ba Quân ra tay đánh đòn…

Choáng váng là vì người phụ nữ mà mình ngày đêm nhung nhớ đột nhiên biến thành mẹ của hai đứa con khiến anh phải trợn tròn mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.