Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 570



Chương 570

Nhưng không phải cậu sợ người cha đáng ghét đó mà là bị giật mình vì tiếng quát như ma quỷ thôi!

Bắc Minh Quân nhắm đôi mắt buồn ngủ lại, xoa xoa huyệt thái dương đang nhức nhối, chết tiệt, đích vẫn chưa tới, sinh hoạt cha con còn chưa bắt đầu, đoàn phim còn chưa bấm máy, mà anh đã muốn dừng xe quay về rồi!

Nhất là, dọc đường đi nghe thấy đứa con thứ hai mà anh vừa mới thừa nhận liên tục hỏi những câu ngu ngơ, khiến cho tính cách ẩn nhẫn bấy lâu của cậu hai Bắc Minh lại sắp phát tác…

“Bắc Minh Tư Dương, lần sau còn để ba nghe được cái kiểu hỏi nheo nhéo như con gái thì ba sẽ lột lưỡi con!”

Dương Dương không phục hừ mũi tức giận: “Khinh thường tôi không hiểu tiếng Trung à? “mà” không phải là cách nói của con gái mà là cách nói đáng yêu!”

“Đáng yêu? Con đường đường là đàn ông con trai, đáng yêu để làm gì? Con gái mới cần dễ thương!”

“Tôi không phải là đàn ông con trai, tôi chỉ là một đứa bé mà thôi!”

“Sớm muộn gì con cũng sẽ trưởng thành thành đàn ông con trai!”

“Chuyện đó còn lâu mới tới nhé!”

“Cho nên hiện tại phải sửa lại thói quen hư hỏng đó của con, miễn cho thật lâu sau này ba vô duyên vô cớ phát hiện ra mình có thê một đứa con gái!”

“Thật nhiều năm sau ông vô duyên vô cớ phát hiện mình có thêm một đứa con gái chỉ có thể chứng minh rằng ông đi gieo giống khắp nơi, chuyện đó thì có liên quan gì đến tôi chứ?”

“Con…” Ba Quân tức muốn hôc máu.

Hình Uy trộm liếc nhìn cậu chủ đang ngồi ghế cạnh ghế tài xế rồi lại liếc qua kính chiếu hậu, quan sát cậu chủ nhỏ Dương Dương đang ngồi ở ghế sau, suy nghĩ sau một lúc lâu, Hình Uy quyết định cứu hoả: “Ầy, cậu chủ nhỏ Dương Dương, ý của cậu chủ là khi cậu chủ nhỏ còn nhỏ mà nữ tính quá thì khi trưởng thành sẽ dễ bị lệch giới tính, lỡ như trở thành giả gái, gay gì gì đó thì nghiêm trọng lắm!”

Dương Dương tức giận bạnh hàm, trừng mắt, tự gãi đầu phan tích: “Giả gái cũng từng làm rồi! Về phần gay thì chú ba nói muốn chuyển giới phải cắt bỏ chim. Chim thì sao cháu nỡ chứ, chú ba nói có chim thì mới có thể tán gái, cháu muốn tán gái, cháu không muốn làm người chuyển giới…”

“Đợi đã!” Bắc Minh Quân lạnh mặt, hơi nheo mắt lại hỏi: “Con giả gái khi nào? Còn nữa, từ khi nào con lại thân thiết với Bắc Minh Đông như vậy?”

Trình Trình bị một tiếng giả gái của Dương Dương làm cho bừng tỉnh.

Vừa nghe thấy cha hỏi chuyện giả gái, Trình Trình liền rùng mình, nhớ tới cô gái mặt đen hôm đó, tới tận bay giờ cậu vẫn còn nôn nao trong bụng.

Ai ngờ, Dương Dương còn rất đắc ý nói: “Hừ! Tôi giả gái đến cả ông còn không nhận ra nữ là, chính là hôm đó… Ha ha ha…”

Trình Trình vội vã bịt miệng Dương Dương lại, thay Dương Dương trả lời: “Ba ba, Dương Dương chỉ là ham chơi một chút thôi, về sau con sẽ chú ý nhắc nhở nó. Chú ba cũng chỉ có một lần nhận nhầm Dương Dương là con thôi còn những chuyện khác thì không có gì.”

Bắc Minh Quân nhíu mày, nghe Trình Trình nói như vậy, liền bỏ qua. Nhưng nhắc nhở Dương Dương một câu bằng những lời lẽ chính đáng: “Bắc Minh Tư Dương, cấm dùng những từ “mà” của con gái! Đừng để cho ba nghe thấy nữa!”

Trình Trình bịt miệng Dương Dương không buông tay, vội vàng gật đầu: “Ba ba, con nghĩ Dương Dương đã biết rồi.”

Dương Dương không phục, lẩm bẩm: “Uhm…Uhm…

Trận phong ba này đã được Trình Trình dàn xếp ổn thỏa.

Sau nửa giờ chạy xe, cuối cùng họ cũng đến được thắng cảnh núi Phù Lan, nơi cắm trại dã ngoại nổi tiếng của thành phố A.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.