Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 65



CHƯƠNG 65

“Á…” Bùi Huyền Kim gần như điên cuồng hét lên, chấn động đến mức vang ong ong trong phòng cách ly.

Bắc Minh Quân từ từ buông Cố Tịch Dao ra, quay đầu nhìn đôi mắt đã đỏ hoe của Bùi Huyền Kim.

Còn cô thì nơm nớp lo sợ đứng cạnh anh.

Cô có thể cảm nhận được cơ thể mình bị ánh mắt cô ta xuyên thủng mấy trăm nghìn lỗ, nhưng cô có thể chịu đựng được.

Cái này gọi là nghèo nhưng không biến chất, uy vũ nhưng không khuất phục…

Nhưng giàu sang phải có bạc ha ha ha…

Cố Tịch Dao à, nhẫn nhục đi!

“Quân… anh vì người phụ nữ tầm thường thế này, mà sống chết không chịu kết hôn với em à?” Cuối cùng Bùi Huyền Kim đã bị bọn họ kích thích đến mức gần như điên cuồng: “Rốt cuộc cô ta tốt hơn em chỗ nào? Nói về gia thế, học vấn, khuôn mặt, cô ta đều không bằng em! Tại sao anh lại tàn nhẫn như thế, rốt cuộc cô ta tốt hơn em chỗ nào, mà anh lại vì cô ta không thèm đếm xỉa đến em?”

Bùi Huyền Kim là con gái chủ tịch thành phố, từ nhỏ đã có cảm giác ưu việt mà người phụ nữ bình thường không thể có được.

Cho nên khi thấy khuôn mặt trong sáng như học sinh của Cố Tịch Dao, cô ta sụp đổ hoàn toàn.

Cảm giác đó giống như, người chồng ngoại tình, nhưng lại chọn một người phụ nữ thua xa vợ mình, điều này làm cho người vợ không thể chấp nhận được.

“Cô muốn biết cô ấy tốt hơn cô chỗ nào à?”

Giọng nói Bắc Minh Quân mềm mại đến mức quỷ mị.

Chấn động đến mức đáy lòng Cố Tịch Dao run lên.

Trong phòng lập tức yên tĩnh đến đáng sợ.

Cô biết Bùi Huyền Kim cũng giống mình muốn nghe xem tiếp theo Bắc Minh Quân sẽ nói ra lời vàng ngọc gì.

Lại không ngờ…

“Kỹ năng giường chiếu của cô ấy rất giỏi.”

Bắc Minh Quân hết sức bình tĩnh mà nói ngắn gọn một câu.

Ầm~

Đồng thời khiến sắc mặt của hai người phụ nữ trắng bệch.

“…” Bùi Huyền Kim hơi sửng sốt.

“…” Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy đỉnh đầu mình đã bắt đầu bốc khói.

Cô đã biết trong miệng tên khốn này nào nhả ra được tiếng người! A!

“Ha… Ha ha… Ha ha ha…” Rốt cuộc Bùi Huyền Kim cất tiếng cười sằng sặc.

Cười đến mức Cố Tịch Dao nổi cả da gà.

Cố Tịch Dao ngước đôi mắt trong trẻo, hung hăng trừng tên khốn Bắc Minh Quân này một chút.

Cái gì gọi là kỹ năng giường chiếu của cô giỏi hơn Bùi Huyền Kim?

Nếu như ánh mắt có thể giết người, e là Cố Tịch Dao đã chém anh thành trăm mảnh, sau khi chết còn phải lấy roi đánh cho thi thể một trận.

Bùi Huyền Kim cười đến giàn dụa nước mắt, đôi mắt u oán gắt gao nhìn chằm chằm Cố Tịch Dao, ánh mắt miệt thị như nhìn kỹ nữ, châm chọc nói: “Cô gái…” câu gọi này giống như coi Cố Tịch Dao là gái hộp đêm vậy: “Cô thật bản lĩnh thật, khó trách Quân còn không thèm chạm vào tôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.