Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 712



Chương 712

Huống hồ chi, Bắc Minh Quân cũng sắp ăn ở với Phỉ Nhi của anh ta rồi.

Cô không cần phải đau lòng vì người đàn ông ấy nữa!

Vì ba đứa con của mình, cô bắt buộc phải quay về với cuộc sống bình thường, huống hồ chi, còn phải vui vẻ hơn trước kia nữa…

Khách hàng ngồi kín trong rạp chiếu phim tối om.

Thực chất, bản phim tiếng nước ngoài của ngoài của ‘Tôi và bạn gái của bạn thân lên giường rồi’ kể về chuyện tình của một thiếu niên và một thiếu nữ.

“Dung Triết, nơi này tối như thế mà anh còn không tháo mắt kính ra à?”

“…Không cần đâu, tôi thích đeo kính râm xem phim cơ…”

“Đồ điên!”

“…”

Bộ phim bắt đầu chiếu…

Sở Dung Triết nhấp nhổm như ngồi trên thảm đinh, anh ta cầm bắp rang, thỉnh thoảng lại hết dáo dác sang trái sang phải, trông cứ như ăn cướp vậy.

Trời ạ, cả đời này anh ta chưa từng hẹn hò trong khốn khó giống như vầy bao giờ đâu…

Nhất là, không phải bộ phim này phản ánh về anh ta à…

Vừa xem phim, Cố Tịch Dao vừa hậm hực: “Dung Triết, anh xem nam chính kìa, anh ta đúng là một tên khốn nạn, không hề xem trọng bạn gái một chút nào cả, bạn gái anh ta có lên giường với bạn thân anh ta cũng là đáng đời!”

Sở Dung Triết căng thẳng: “…”

Một lúc sau, cô lại nói tiếp: “Trời ạ, căng thẳng quá đi mất… nam chính đi bắt gian rồi…”

“…” Sở Dung Triết đầm đìa mồ hôi, trái tim anh ta đập thình thịch như thể nam chính trong bộ phim đến bắt gian mình vậy…

“Ôi ha ha… đúng rồi! Nữ chính đừng sợ, phải cắm sừng nam chính đi…”

“…”

Bàn tay cầm bắp rang bơ của Sở Dung Triết bắt đầu run lẩy bẩy, anh ta kéo nón xuống, hết nhìn trái rồi lại nhìn phải…

Đột nhiên!

Dây thần kinh của anh ta rung lên hệt như trông thấy cái gì vậy!

Hình như anh ta nhìn thấy có một người giống hệt như mình ngồi ở hàng ghế thứ ba bên trái, đã vào rạp chiếu phim mà vẫn còn đeo kính đen!!

Anh hít một hơi khí lạnh!

Anh tháo cặp kính đen xuống theo quán tính, muốn nhìn cho rõ mặt mũi của người đeo kính đen ấy…

Nhưng nào ngờ người đó lại nhìn bọn họ trân trân…

“Ối…”

Bộp.

Bắp rang đổ đầy đất.

“Sao thế? Dung Triết?” Cố Tịch Dao quay đầu lại nhìn bắp rang rơi vãi đầy sàn.

Sở Dung Triết nhanh chóng quay đầu đi, lần này xong đời


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.