Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 723



Chương 723

Trong nháy mắt, mùi hương quen thuộc xông vào mũi, trái tim cô run lên —

Bắc Minh Quân!!!

Cô bản năng đẩy anh ra, trừng mắt nhìn người đàn ông tuấn tú lạnh lùng trước mặt mình!

“Sao anh lại ở chỗ này?!”

Bắc Minh Quân nắm chặt tay lại, đôi mắt u ám đã sớm bao phủ ngọn lửa!

Anh trừng mắt nhìn cô quát: “Có lẽ tôi mới là người hỏi cô mới đúng! Cô lại đi theo Sở Nhị đến những nơi thế này!!”

Sở Dung Triết vừa bị đánh lấy tay xoa ngực, vẻ mặt oan ức lẩm bẩm nói: “Ha ha, Bắc Minh Nhị, cậu phải biết rằng là Tịch Dao ép tôi đến đây, không phải đi theo tôi đến…”

Từ đầu tới cuối anh ta là người oan uổng nhất đó được không…

“Cậu câm miệng!” Bắc Minh Quân híp mắt lại, liếc qua Sở Dung Triết: “Cậu vừa chạm qua chỗ nào của cô ấy? Tay nào? Sở Nhị, có phải cậu không muốn sống nữa đúng không?!”

“Bắc Minh Nhị, không thể trách tôi! Nếu tôi không làm như vậy thì anh chịu đi vào sao?” Sở Dung Triết bình tĩnh, vẻ mặt vô tội: “Đêm nay tôi đã chịu đủ rồi… một người cố gắng chơi tôi, một người cố gắng chỉnh tôi, tôi đã hiểu rồi, hai ngươi vốn muốn giết chết tôi…”

Sở Dung Triết vừa chẹp miệng nói vừa xoay người cầm quần áo mặc lên người.

Nếu anh ta không ép Bắc Minh Nhị xông vào thì chẳng lẽ thật sự để Tịch Dao nhìn anh chơi gái sao?

Đùa gì vậy, Sở Dung Triết này cũng rất kén ăn đó!

Anh ta không gặm nổi gái điếm này…

Cố Tịch Dao giật mình, chỉ vào mũi Bắc Minh Quân mắng——

“Bắc Minh Quân, thì ra anh vẫn luôn theo dõi chúng tôi?!”

“…” Bắc Minh Quân nhất thời nghẹn lời, trừng mắt với Sở Dung Triết.

Lúc này, Sở Dung Triết đã mặc đồ xong, xoay người vỗ vai Bắc Minh Quân, biểu cảm người anh em tự giải quyết cho tốt đi, sau đó anh ta lại nói với Cố Tịch Dao——

“Tịch Dao, thật ra Bắc Minh Nhị có thể coi như cực phẩm trong những tên khốn nạn, cô muốn sáng tác thì tìm anh ta làm tài liệu sống, tuyệt đối sẽ bán chạy… Hai ngươi cứ bàn bạc đi, tôi không ở lại với hai người được…”

Sở Dung Triết nói xong, trước khi Bắc Minh Quân nổi giận, anh ta nhanh như chớp ra khỏi cửa, chạy mất dép…

“Sở Nhị, tên nhóc thối nhà cậu…” Bắc Minh Quân gào lên như sấm, thằng nhóc này dám bỏ đá xuống giếng, nói anh là cực phẩm trong những tên khốn nạn!

“Sở Dung Triết…” Cố Tịch Dao gọi theo.

Nhưng làm gì thấy được bóng dáng của Sở Nhị nữa chứ? Dù sao anh ta đã thoát khỏi biển lửa, đêm nay anh ta hoàn toàn hiểu được một chân lý:

Đó chính là tuyệt đối không thể khinh thường vợ của bạn!

Cố Tịch Dao tức giận đạp vào chân Bắc Minh Quân: “Cút ngay!”

Cô lười nói chuyện với người này, sau đó cô cầm túi xách đi ra ngoài ——


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.