" Khỉ thật...Hôm qua mình đã làm cái quái gì không biết nữa"
Cố gắng vỗ mạnh vào mặt để tỉnh táo hơn nhưng trong đầu Cẩm San hình bóng người đàn ông đó cứ mờ nhạt
" Cẩm San à..mày cứ uống rượu vào là cái bệnh mê trai lại trỗi dậy có phải không??"
Nghĩ tới nghĩ lui rồi cô cũng ngồi vào bàn nhìn tô cháo mỉm cười
" Haizz...có thực mới vực được đạo.." __tay thì múc từng muỗng cháo, miệng vẫn cứ ăn nhưng đầu óc cứ mơ hồ khó tả..
Cẩm San chỉ nhớ rằng người đàn ông đó đã nói chuyện với cô rất vui, đã bế cô lên xe chị Tạ Hiền và tất cả..đều mơ mơ ảo ảo không thể nào chắp vá lại một mảng rõ ràng
Trong thâm tâm của một đứa mê trai như Cẩm San thì tất nhiên là sẽ không thể nào bỏ qua như vậy được
Cố gắng hết sức lấy lại phần ký ức lúc say xỉn nhưng đều vô vọng
" Anh ta là ai nhỉ?? Hình như có vẻ rất đẹp trai..?"
Đang suy nghĩ mông lung bỗng nhiên mắt Cẩm San sáng lên, như nhớ ra điều gì đó cô nhanh chóng cầm điện thoại lên
Màn hình điện thoại hiện lên tên của Ryan
" Chào Cẩm San xinh đẹp.."
" Hi Ryan! Tôi..tôi có chuyện muốn hỏi"
Cẩm San bất giác nhớ đến ông chủ quán rượu thân quen của cô, anh ta có lẽ sẽ biết được đôi chút về người đàn ông hôm qua đó
" Ồ, cô cứ hỏi đi, tôi sẵn sàng nghe "
" Hôm qua có một người đàn ông ngồi bàn phía góc đối diện bàn tôi ngồi là ai anh có biết không??"
Bên đầu dây bên kia im lăng không trả lời làm Cẩm San thêm nóng ruột
" Ryan!.. anh có nghe tôi nói không??"
" Ôi..tôi nhớ chứ, là một vị khách quen giống như cô vậy, anh ta rất là thích góc đó.."
Lời nói của Ryan có một chút bối rối và gượng gạo
" Khách quen sao??..cảm ơn anh "
Cẩm San nhanh chóng cúp máy, thật ra cô muốn hỏi thêm một vài điều nữa nhưng mà cảm thấy ngại nên thôi, đầu óc cô bắt đầu nội chiến với nhiều suy nghĩ trái chiều
" Khách quen ư?? Vậy há chẳng phải anh ta thường xuyên tới đó sao??"
Bỏ dở bát cháo trên bàn mà chẳng thèm ăn thêm nữa, Cẩm San tiến lại bàn làm việc, ngồi trước dàn máy tính quen thuộc, mở máy lên cô vào phần kịch bản mới nhất, đầu cô như vừa mới nghĩ ra được điều gì đó mới lạ, miệng nở nụ cười tươi rồi bàn tay xinh đẹp bắt đầu lấn lướt điêu luyện trên bàn phím
" Nếu như đổi cảnh này nữ chính gặp nam chính trong quán rượu thì sao nhỉ??"
Bỗng nhiên áp dụng một chút đời thực vào kịch bản lần này xem ra cô cũng thấy thú vị
Bàn tay xinh đẹp bỗng nhiên dừng lại đột ngột, Cẩm San chống tay lên cằm suy nghĩ mông lung
" Chị Tạ Hiện nói rằng anh ta rất đẹp trai ư...xem ra lấy anh ta làm mẫu nam chính cũng đâu có tệ.."
Tiếp tục với ánh mắt đăm chiêu, cô đang nghĩ liệu rằng có nên tìm hiểu thêm về con người anh ta không nhỉ??
" Nam chính lần này làm gì nhỉ? Tổng tài bá đạo? Thiếu gia phong lưu? Nam sinh cá biệt?...không được.. "
Cẩm San lắc đầu lia lịa " Chủ đề quen thuộc rồi..mới lạ hơn thì sao nhỉ..?"
Cẩm San vốn có đầu óc sáng tạo cực cao, kịch bản cô viết ra đều nổi tiếng đâu phải vì cô may mắn, tất cả đều là nỗ lực của cô cố gắng
Chỉ cần kịch bản giống với những kịch bản trước dù một chút thôi cô cũng đã không vừa lòng rồi
" Tách"
Cẩm San búng tay nhẹ " Chẳng phải anh ta là khách quen sao?? Nếu như lấy nguyên bản con người anh ta thì sẽ sống động hơn rồi.."
Trong đầu cô dường như đã có kế hoạch cho lần kịch bản sắp tới, nếu như cô bưng luôn nguyên bản anh ta vào tác phẩm của cô chẳng phải như vậy sẽ thiết thực hơn sao
Một mối tình gặp nhau ở quán rượu đúng quả thật cô chưa từng nghĩ đến
" Nhưng mà anh ta làm gì nhỉ??"
" Lỡ như anh ta có vợ rồi thì sao nhỉ??"
" Chẳng lẽ sẽ phải kiếm đại một anh đẹp trai trong quán rượu đó sao??"
Chủ đề đối tượng và bối cảnh cô Cẩm San đã quá ưng ý nhưng mà cô cần nam chính là một người cực kì đặc biệt một chút xíu...
Cô cần gì?? Chính cô cũng không biết, thứ cô cần là phải tìm kiếm ra được thứ mà cô luôn có cảm giác còn thiếu thiếu trong tất cả các kịch bản trước đây...
Cô muốn nó phải hoàn hảo, nhưng điểm thiếu sót đó cô mãi không tìm ra được...
Tắt máy tính Cẩm San thả mình nằm dài trên chiếc giường quen thuộc, cô lăn qua lăn lại rồi đánh một giấc đến tối lúc nào không hay...
[…]
Điều mà Cẩm San đắn đo nhất đó là có nên đi gặp anh ta lần nữa hay không??
" Tiếp cận anh ta ư??"
Mơ mơ màng màng tỉnh dậy, Cẩm San rửa mặt tỉnh táo rồi quyết định sẽ thay đồ đến quán rượu đó tìm gặp anh ta..
Sau khi nhìn lại mình trong gương một hồi lâu cô quyết định sẽ thay đổi một chút về cách ăn mặc..để người ta nghi ngờ tuổi tác của cô hoài cũng đâu vui vẻ gì...
Lần này Cẩm San chọn một chiếc áo croptop hở rốn, kết hợp với chiếc quần short rách, khoác bên ngoài một chiếc áo khoác jean phong cách trẻ trung
Nhìn tới nhìn lui tủ giày cô lấy một đôi boot màu trắng cổ cao, thật ra thì đồ quần áo giầy dép cô cũng chỉ có thể nữ tính thế là cùng, nhìn đi nhìn lại chẳng có nổi một món đồ nào khiến cô có thể nữ tính lên được...