Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1015



CHƯƠNG 1015

Ông cụ Nguyễn ngẩng đầu nhìn bà cụ Nguyễn, âm thanh cũng có chút thay đổi.

“Không thể nào, tôi thấy sức khỏe của nó cũng không tệ, sao có thể không thể mang thai chứ?” Đầu tiên bà cụ Nguyễn cũng không tin, buột miệng nói. Dù bà không thích Tô Khiết lắm, dù bây giờ Nguyễn Hạo Thần đã ly hôn với cùng Tô Khiết, nhưng bà biết những chuyện Nguyễn Hạo Thần đã làm trong thời gian này để theo đuổi Tô Khiết, bà cũng biết chắc chắn Nguyễn Hạo Thần đã hết hi vọng với Tô Khiết, bà cũng biết chuyện mà Nguyễn Hạo Thần đã quyết thì những người khác rất khó có thể thay đổi.

Nên khi nghe được tin này, phản ứng đầu tiên của bà cụ Nguyễn chính là phản bác.

“Nhưng trên này viết rõ ràng, hơn nữa thứ này lại trên mặt bàn Hiểu Lam, chứng minh Hiểu Lam đã kiểm tra, chữ này cũng là chữ của Hiểu Lam, không thể sai được.” Rõ ràng, ông cụ Nguyễn tin tưởng sự thật mình chính mắt nhìn thấy hơn.

Khóe môi bà cụ Nguyễn giật giật, nhất thời không phản bác được.

“Ngay cả Hiểu Lam cũng đã kết luận không thể chữa trị được, vậy chắc chắn không thể trị khỏi được.” Ông cụ Nguyễn hít sâu một hơi, vẻ mặt trở nên nặng nề.

“Dù bây giờ Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần đã ly hôn, nhưng rõ ràng Hạo Thần vẫn chưa từ bỏ ý định với con bé đó. Lúc đầu tôi còn nghĩ, dù con bé đó xấu xí một chút, nhưng bản thân Hạo Thần thích thì tôi cũng không có ý định ngăn cản, nhưng hiện tại…” Ông cụ Nguyễn phẩy phẩy tờ giấy trong tay, ý của ông đã rất rõ ràng.

Vì chuyện lần trước, trong lòng ông cụ Nguyễn đã định miễn cưỡng tiếp nhận Tô Khiết, dù sao ông đã nhìn ra Nguyễn Hạo Thần rất coi trọng Tô Khiết, hơn nữa ông cũng hiểu, Nguyễn Hạo Thần có thể tiếp tục quản lý hay không mấu chốt đều ở trên người Tô Khiết.

Nhưng tình hình hiện tại khiến ông không thể không cân nhắc lại.

“Tôi cảm thấy chuyện này, phải hỏi lại Hiểu Lam cho rõ ràng rồi hãy nói.” Vẻ mặt bà cụ Nguyễn cũng có vẻ phức tạp.

Chuyện này cũng không phải việc nhỏ, nếu Tô Khiết thật không thể sinh con, vậy chắc chắn chuyện Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết không cần bàn nữa.

“Còn phải hỏi gì nữa, không phải chuyện đã rõ như ban ngày rồi sao?” Ông cụ Nguyễn trực tiếp kết luận.

“Không biết Hạo Thần có biết chuyện này hay không.” Bà cụ Nguyễn lại nghĩ đến một vấn đề khác, bà biết đây mới là mấu chốt nhất.

“Nếu Hạo Thần chưa biết chuyện này, mà chúng ta nói cho Hạo Thần biết thì chuyện này sẽ khá đơn giản, nhưng nếu Hạo Thần đã biết thì e là chuyện này sẽ rất phiền phức. Tính tình của Hạo Thần ông cũng biết rồi đấy.”

“Hừ, những chuyện khác, tôi có thể để mặc nó, nhưng chuyện này tôi tuyệt đối không thể theo ý nó, cưới một người phụ nữ không thể sinh con, nó là muốn nhà họ Nguyễn chúng ta tuyệt tự sao? Dù có chết tôi cũng không thể chấp nhận chuyện này, nếu nó dám cưới người phụ nữ đó nữa, tôi sẽ chết cho nó xem.” Rõ ràng, lần này ông cụ Nguyễn đã quyết tâm, thậm chí nghĩ đến dùng cái chết uy hiếp Nguyễn Hạo Thần.

“Ngay từ đầu tôi đã không thích cô ta, vừa xấu, vừa đần, giờ nhà họ Tô cũng đã phá sản, phải sớm để Hạo Thần chấm dứt với cô ta, chấm dứt hoàn toàn.” Ông cụ Nguyễn nhìn sổ khám bệnh, rất có thành kiến với Tô Khiết.

“Giờ tôi sẽ gọi ngay điện thoại cho Hạo Thần, bảo nó đừng dây dưa với người phụ nữ đó nữa, còn nữa, bà hãy mau chọn người thích hợp cho Hạo Thần, mau chóng để Hạo Thần kết hôn.” Chỉ trong thời gian ngắn mà ông cụ Nguyễn đã sắp xếp xong xuôi tất cả.

Trong phòng, Trác Hiểu Lam nghe thấy lời ông cụ thì tay hơi run rẩy, không biết là vì lo lắng, hay vì căng thẳng, hay còn vì gì khác…

“Bây giờ mà ông gọi điện thoại cho Hạo Thần có phải là quá vội vàng hay không, không bằng chúng ta hãy thăm dò ý của Hạo Thần trước rồi hãy nói.” Bà cụ Nguyễn có chút do dự, rõ ràng bà nghĩ sâu xa hơn ông cụ Nguyễn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.