Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1095



Chương 1095

“Đã kết hôn rồi? Tại sao lại ly hôn chứ?” Phạm My nghe thấy Tô Khiết đã từng kết hôn, bà càng kinh ngạc hơn.

“Hừ, còn không phải là người nhà họ Nguyễn khinh người quá đáng à.” Nhắc đến việc này, trên mặt của bà cụ Đường rõ ràng nhiều hơn mấy phần tức giận.

“Bà ngoại, thật ra thì chuyện này…” Tô Khiết nghe thấy lời nói của bà cụ Đường thì ngẩn người, cô vội vàng muốn giải thích.

“Cháu không cần phải nói đâu, bà đều biết hết. Bà đã gọi điện thoại cho ông cụ nhà họ Nguyễn rồi, cái ông già đó cũng thật sự rất quá đáng, còn nói nhà họ Tô đã phá sản, lại chê Tô Khiết của chúng ta xấu xí, nói Tô Khiết của chúng ta không xứng với thằng nhóc nhà của bọn họ. Hừ, Tô Khiết nhà của chúng ta có xấu à? Chờ sau này nó gặp lại rồi sáng mù mắt của nó luôn.” Bà cụ Đường càng nói càng tức giận, càng nói thì giọng nói càng lúc càng lớn hơn: “Ông già Nguyễn còn kêu bà giới thiệu đối tượng cho thằng con nhà bọn họ nữa, muốn để cho thằng con nhà bọn họ nhanh chóng tìm một cô gái tốt để kết hôn, hừ!”

Lúc trước bà cụ Đường đã muốn nhúng tay vào chuyện này, nhưng mà ông cụ Đường lại ngăn cản không cho, nói là bọn họ không phải người nhà của Tô Khiết, không có lập trường để quản. Bây giờ thì hay rồi, bà đã có thể thẳng thắn quản việc này.

Khinh thường Tô Khiết của bọn họ, chuyện này tuyệt đối không xong đâu.

Tô Khiết nghe thấy lời nói của bà cụ Đường, hai mắt cô nhanh chóng lóe lên.

Ông cụ Nguyễn muốn tìm một cô gái tốt cho Nguyễn Hạo Thần, để Nguyễn Hạo Thần kết hôn?

Tô Khiết khẽ mím môi lại, không nói gì nữa..

Mấy ngày trước Nguyễn Hạo Thần đều gọi điện thoại cho cô, nhưng mà hai ngày nay cả ngày cả đêm cô đều phải đang điều tra tư liệu, cũng không thể mang điện thoại vào phòng tài liệu được, cho nên cũng không nhận điện thoại của Nguyễn Hạo Thần nữa.

Tô Khiết đột nhiên nghĩ đến điện thoại di động của cô không có mang theo ở trên người, ngày hôm qua cô quá mệt mỏi ngủ cho tới hừng sáng, mới vừa dậy thì đã bị Đường Vân Thành lôi kéo tới nhà cổ nhà họ Đường, cho nên cô cũng không có thời gian cầm điện thoại.

Có điều là mấy ngày nay điện thoại di động của cô cũng không được sạc pin, chắc có lẽ đã tắt máy rồi.

“Cho nên buổi tối ngày hôm nay đừng mời người của nhà họ Nguyễn, sau này cũng không cho phép người họ Nguyễn của bọn họ bước vào cửa nhà của chúng ta.” Bà cụ Đường trực tiếp ra lệnh cho Phạm My.

Người nhà họ Nguyễn mà lúc này bà cụ Đường nói tới đương nhiên cũng bao gồm cả Nguyễn Hạo Thần.

“Dạ, con đã biết rồi. Dám khinh thường Tô Khiết nhà chúng ta, chắc chắn không thể cho bọn họ bước vào cửa nhà họ Đường chúng ta được.” Lúc này Phạm My cũng rất tức giận: “Còn dám ghét bỏ Tô Khiết nhà chúng ta, con cũng muốn xem xem người nhà họ Nguyễn của bọn họ lại tìm người như thế nào?”

Hai người đàn ông nhà họ Đường nhìn phản ứng của hai người bọn họ, liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó cũng nhịn không được mà cười.

Có đôi khi phụ nữ ở nhà họ Đường còn mạnh mẽ hơn so với đàn ông nhà họ Đường.

“Tô Khiết, con không có ý kiến gì chứ?” Phạm My nhìn thấy Tô Khiết vẫn không nói gì, bà hỏi.

“A, không có ạ.” Tô Khiết đột nhiên hoàn hồn lại, bởi vì lúc nãy cô đang suy nghĩ vài chuyện, trong lúc nhất thời căn bản cũng không nghe thấy Phạm My đang hỏi cái gì, chỉ là cảm giác chuyện mà Phạm My sắp xếp thì đương nhiên rất thỏa đáng, cho nên cô cũng không có ý kiến gì.

“Ừm, vậy là tốt rồi.” Lúc này Phạm My mới yên tâm, sau đó vội vàng dựa theo ý của bà cụ mà chuẩn bị chuyện bữa tiệc.

Lúc Đường Lăng trở về từ An Bình đã là xế chiều, Phạm My gọi điện thoại cho anh nói tối nay ở trong nhà tổ chức tiệc cho Tô Khiết, kêu anh mời thêm mấy người anh em tốt đến đây chung vui.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.