Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1183



Chương 1183

“Ngoan, nói cho anh biết, em đang ở đâu?” Rõ ràng trong giọng nói của cậu ba Nguyễn tăng thêm ngữ điệu dỗ dành.

“Ở nhà.” Tô Khiết cảm thấy mí mắt càng ngày càng nặng, trả lời theo bản năng.

“Nhà nào?” Nguyễn Hạo Thần ngẩn người, cô nói ở nhà, là nhà nào? Nhà họ Đường? Hay là nhà họ Tô?

Nhưng Tô Khiết đã ngủ rồi, vì vậy cũng không trả lời anh, điện thoại của cô cũng không cúp, chỉ từ từ trượt xuống bên cạnh.

Nguyễn Hạo Thần không nghe được câu trả lời của cô, thầm thở dài một hơi, xem ra sức quyến rũ của anh không đủ, vậy mà cô lại có thể ngủ thiếp đi khi đang nói chuyện điện thoại với anh, ôi, cô gái không tim không phổi mà.

Ít nhất trước khi cô ngủ cũng nên nói rõ ràng với anh chứ.

Nhưng mà Nguyễn Hạo Thần ngẫm nghĩ, trước đó không lâu ông cụ và bà cụ mới đi tìm cô, cô lúc đó đang sắm vai Tô Khiết, vì vậy, chắc hẳn bây giờ cô đang ở tại nhà lớn của nhà họ Tô.

Nguyễn Hạo Thần ra khỏi công ty, lái xe đến nhà họ Tô.

Bên trong nhà lớn của nhà họ Tô, lúc này Tô Khiết đang ngủ say sưa trên tầng, hồn nhiên không biết tất cả những chuyện xảy ra bên ngoài.

Sau khi Tô Khiết lên tầng, Lưu Vũ và Tô Trung Dung rời đi, mưu đồ bí mật chuyện lớn của bọn họ.

Tô Chí Long không đợi nổi ở trong nhà, vội vàng đi tìm đám bạn xấu kia của anh ta.

Khi Tô Nghiên Nghiên nhìn thấy video liên quan đến Tô Khiết kia, cũng vô cùng kinh ngạc, sau khi lấy lại tinh thần, cô ta cảm thấy đây là một cơ hội tốt để bôi xấu Tô Khiết, vì vậy, cô ta trở về phòng, ‘vạch trần’ rất nhiều tin tức liên quan đến Tô Khiết, lúc này Tô Nghiên Nghiên đang ở trong phòng vắt óc suy tính xem còn có thể đăng cái gì nữa…

Khi Nguyễn Hạo Thần đi vào nhà lớn của nhà họ Tô, cũng chỉ có một mình quản gia ở dưới nhà.

“Ngài Nguyễn, sao ngài lại đến đây?” Lần trước Nguyễn Hạo Thần đến nhà họ Tô, quản gia biết anh, chỉ là lúc này thấy một mình anh đột nhiên đến đây, vẫn hơi bất ngờ.

“Ngài Nguyễn muốn tìm ông chủ? Hay là cô cả?” Lời nói của quản gia vô cùng đúng mực.

“Tôi tìm Khiết Khiết.” Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn quản gia, khóe môi hơi nhếch lên, trên mặt vẫn mang theo nụ cười.

Quản gia sững lại, mọi người đều nói cậu ba Nguyễn lạnh lùng vô tình, giống như Diêm Vương mặt lạnh, sao thoạt nhìn lại vẫn dịu dàng vậy chứ.

“Cô cả đang nghỉ ngơi trong phòng trên tầng, tôi đi mời cô cả xuống.” Quản gia cũng không hỏi nhiều, muốn đi lên tầng gọi Tô Khiết.

“Không cần, tự tôi đi lên.” Chỉ là, Nguyễn Hạo Thần lại đi lên tầng trước ông ta, nhưng mới đi được hai bước anh đã dừng lại: “Là gian phòng nào?”

Bình thường Tô Khiết rất ít khi ở tại nhà họ Tô, mà tổng cộng anh mới đến một lần, cũng không vào phòng cô, vì vậy anh không biết đâu là phòng của cô.

“Lên tầng, là phòng thứ ba bên phải.” Lúc này quản gia ngẩn ra, vẫn chưa lấy lại tinh thần, trả lời theo bản năng.

Sau đó Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng đi lên.

Sau khi lấy lại tinh thần, đôi mắt quản gia vô thức lóe lên, lúc này cô cả đang nghỉ ngơi…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.