Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1237



Chương 1237

“Ừ, anh đợi em ở dưới.”

Nguyễn Hạo Thần nghe được lời này của cô, miệng cười không dứt, chẳng qua là, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng lắm, lời vừa nãy của cô hẳn là không có nói với anh, hình như cô còn đang nói chuyện với người khác? Sẽ là ai chứ? Bà Đường? Hay là dì Phượng? Nhưng mà, rõ ràng cô không muốn nói, anh cũng sẽ không hỏi nhiều.

Lần này Tô Khiết cúp điện thoại, rất sợ Nguyễn Hạo Thần lại nghe thấy thêm cái gì nữa, dù sao thì ở trong phòng này có một ‘Trinh thám’ nhỏ đang nhìn chằm chằm vào cô.

Tô Khiết đi vào phòng tắm trước, thông qua khe cửa, thấy bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nhà mình đã tắm xong, đang mặc đồ ngủ, cũng yên tâm hơn.

“Đi nhanh rồi còn quay lại, mẹ vẫn còn hai đứa bé đang chờ chăm sóc đó.”

Khi Tô Khiết đi đến trước cửa phòng, Đường Minh Hạo lại mở miệng nói.

Bàn tay đang định mở của của Tô Khiết dừng lại, sau đó lại tiếp tục mở cửa.

“Cẩn thận chút, nếu mà bà nội nhìn thấy, mẹ đừng có mà nghĩ đến chuyện ra ngoài nữa.”

Sau đó, Đường Minh Hạo lại rất tốt bụng nhắc nhở cô một câu.

“Bà nội cũng không dễ nói chuyện như con.”

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo rõ ràng cảm thấy mình rất dễ nói chuyện rồi.

Môi Tô Khiết lại giật giật, nó dễ nói chuyện.

Nó lại nói thêm vài câu nữa, chắc là cô cũng cảm thấy xấu hổ mà đi ra ngoài?

Tô Khiết nhanh chóng mở cửa, đi ra ngoài, bây giờ cô không muốn nghe bạn nhỏ Đường Minh Hạo nói chuyện nữa.

Tô Khiết ra phòng, sau đó động tác cũng nhẹ hơn, vừa nãy Đường Minh Hạo nói không sai, nếu để bà cụ phát hiện, thì toi đời.

Bây giờ cô đi gặp cậu ba Nguyễn, có cảm giác giống như là kẻ trộm vậy.

Thật sự là rất kích thích!! Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cũng may, bà cụ Đường chơi với mấy đứa một ngày, chắc là cũng mệt rồi, đã đi nghỉ ngơi, Tô Khiết không có quấy rầy đến bà cụ, cũng không có quấy rầy những người khác của nhà họ Đường.

Đám người quản gia cũng đã đi ngủ, bây giờ trong sân cũng cực kỳ yên tĩnh.

Tô Khiết chạy ra sân, Nguyễn Hạo Thần đã đến, cô vừa ra cửa, anh đã nhanh chóng ôm lấy cô, hôn lên môi cô.

Anh muốn cô, mỗi giây mỗi phút đều muốn cô, những suy nghĩ đó khiến anh muốn nổi điên.

“Cẩn thận, cận thẩn bị người khác thấy.”

Tô Khiết suy nghĩ, nếu bây giờ cảnh tượng này bị người của nhà họ Đường nhìn thấy, ngày mai chắc chắn cô sẽ bị hội đồng.

Nguyễn Hạo Thần đưa cô vào trong xe, sau đó lại hôn cô: “Tối hôm nay đừng trở về, sáng sớm mai anh đưa em về.”

Cậu ba Nguyễn không chỉ muốn hôn thôi, anh muốn nhiều hơn, nhiều hơn…

“Không được.”

Tô Khiết nhớ đến hai bé cưng, nhớ đến trước khi cô ra ngoài, bạn nhỏ Đường Minh Hạo luôn ‘dặn dò’, nếu cô không quay lại, hậu quả có lẽ rất nghiêm trọng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.