Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1284



Chương 1284

Bây giờ, anh nhất định không thể rời đi, ở nhà họ Nguyễn tương đối an toàn.

Nhưng mà, khi Tô Khiết nói được nửa câu thì đột nhiên dừng lại, trong lòng chợt nghĩ ra điều gì đó.

Đám người ông cụ Nguyễn đã hạ loại thuốc đó cho Nguyễn Hạo Thần, bọn họ nhất định sẽ chuẩn bị phụ nữ cho Nguyễn Hạo Thần đúng không?

Nếu cô không đoán sai, người phụ nữ đó hẳn là Cổ Doanh Doanh đúng không?

Như vậy, bây giờ Nguyễn Hạo Thần ở lại nhà họ Nguyễn có an toàn không?

Tô Khiết hít sâu một hơi.

Cô tin suy luận của mình không thể sai được, ông cụ Nguyễn tẩm thuốc cho Nguyễn Hạo Thần, nhất định sẽ thu xếp đưa Cổ Doanh Doanh đến đó, vậy nên theo lý thuyết bây giờ Cổ Doanh Doanh hẳn là ở trong phòng của Nguyễn Hạo Thần!

Vậy tại sao bây giờ Nguyễn Hạo Thần vẫn còn gọi cho cô?

“Nguyễn Hạo Thần, trong phòng của anh còn ai không?” Tô Khiết nhàn nhạt nghe thấy giọng nói của chính mình nuốt nước miếng, khi hỏi câu này, trong giọng nói dường như có chút run rẩy.

“Ừm?” Nguyễn Hạo Thần nhẹ giọng đáp, dường như không hiểu ý tứ của cô.

“Trong phòng của anh không có người nào khác sao? Không có ai cả?” Tô Khiết biết anh uống thuốc, tác dụng của thuốc sẽ pháy tác, ý thức càng ngày càng mờ mịt, cho nên cô hỏi lại.

“Có.” Lúc này Nguyễn Hạo Thần mới hiểu được cô đang nói cái gì, suy nghĩ rồi nói thêm: “Có một người phụ nữ.”

Lúc này, đầu óc Nguyễn Hạo Thần quay cuồng, không nghĩ nhiều, chỉ nói sự thật.

“Có phải là Cổ Doanh Doanh không?” Tô Khiết nghe những gì anh nói thì thở phào, quả nhiên cô đã đoán đúng.

Tuy nhiên, Nguyễn Hạo Thần đã uống thuốc, nếu lúc này Cổ Doanh Doanh ở trong phòng của anh, sẽ tiếp tục dụ dỗ anh.

Nguyễn Hạo Thần bị đánh thuốc có thể khống chế được sao?

Mà trong trường hợp này, sao Cổ Doanh Doanh có thể cho phép Nguyễn Hạo Thần gọi cho cô?

Mà cô rõ ràng là không nghe thấy giọng nói khác.

“Không biết, không quen.” Lông mày Nguyễn Hạo Thần khẽ cau lại, lúc này khi nói chuyện với cô, ý thức của anh còn có thể tỉnh táo một chút, nhưng anh không hoàn toàn tỉnh táo.

Vừa rồi anh không nhìn ra người đó là ai, sau đó cũng không nhìn nữa.

Nguyễn Hạo Thần nhíu mày, sau đó chậm rãi bổ sung: “Tuy nhiên, cô ấy không mặc quần áo.”

Nguyễn Hạo Thần lờ mờ nhớ ra lúc trước người phụ nữ hình như không mặc quần áo.

Ánh mắt Tô Khiết nhảy lên kịch liệt vài cái, không mặc quần áo? Trong trường hợp này, có một người phụ nữ không mặc quần áo trong phòng của anh?

Người phụ nữ đó không mặc quần áo, đây chắc chắn là để quyến rũ anh, cũng thật là liều mạng, nhưng tại sao bây giờ anh vẫn có thể nói chuyện điện thoại với cô?

“Cô ấy đang ở đâu?” Tô Khiết cảm thấy kỳ quái nên không nhịn được lại hỏi.

Nguyễn Hạo Thần khẽ cau mày, anh hơi xoay người sang một bên định xem, nhưng giây sau, động tác của anh lại dừng lại, tác dụng thuốc hiện tại của anh đã pháy tác rồi, có một số thứ anh không thể nhìn được.

“Cô ấy đang nằm trên mặt đất.” Tuy nhiên, Nguyễn Hạo Thần vẫn trả lời câu hỏi của Tô Khiết.

Tô Khiết giật mình, ánh mắt lóe lên nhanh chóng, cô ta không mặc quần áo? Nằm trên sàn nhà? Chuyện gì đang xảy ra đây? Chiêu số gì chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.