Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1315



Chương 1315

Dù sao thì vòng ngọc cũng đang ở trong túi của Tô Khiết mà, cô ta việc gì phải sợ chứ.

“Được, hy vọng cô Cổ đây nói được làm được, chỉ là lúc này ở đây có nhiều người làm chứng như vậy, tin rằng cô Cổ cũng không định nuốt lời đâu nhỉ.” Khóe miệng Tô Khiết rõ ràng nhiều thêm mấy phần ý cười.

Hừ, cô không ngại cho thêm vài tình tiết nhỏ vào trong vở diễn này đâu.

“Được thôi, vậy giờ cô phải để cho cảnh sát soát người trước mặt mọi người.” Cổ Linh Linh thấy Tô Khiết đáp ứng thì càng thêm đắc ý, đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là lập tức soát người, soát ra được tang chứng vật chứng mới là chuyện chính.

Cổ Doanh Doanh vốn dĩ còn cảm thấy Cổ Linh Linh có chút càn quấy, bây giờ thấy Tô Khiết thế mà lại đồng ý, thiếu chút nữa nhịn không được bật cười thành tiếng.

Con nhỏ Tô Khiết này đúng là tự tìm đường chết mà, không thể trách cô ta được.

Xem ra, sự việc tiếp theo sẽ càng lúc càng náo nhiệt đây.

Viên cảnh sát nhìn Tô Khiết, đi vài bước đến trước mặt cô, có vẻ thật sự định soát người Tô Khiết.

Có điều, đúng lúc này, cách đó không xa truyền tới một trận tiếng bước chân.

Mọi người nghe thấy tiếng chân, đều vô thức quay đầu lại nhìn, sau đó liền thấy mấy người đàn ông mặc Âu phục đi giày da đang tiến về phía này.

Một đoàn năm người, tuy không nhiều, nhưng khí thế phát ra đủ khiến người kinh sợ.

Rất nhiều người đều nhận ra cái người đi trước nhất kia là ai, người nào người nấy sợ đến hít một hơi thật sâu.

Người đi trước nhất ấy chính là Tư Đồ Không ! !

Tô Khiết trông thấy Tư Đồ Không thì cũng có chút kinh ngạc, cô không ngờ anh ta lại tự mình ra mặt.

Người vây xem xung quanh đều sôi nổi tự giác nhường ra một con đường, để mấy người Tư Đồ Không đi qua.

“Chị ơi, đây là cậu Tư Đồ đúng không? Trời ơi, đẹp trai quá đi mất !” Cổ Linh Linh tức khắc hóa thân thành hoa si, đầy mặt si mê nhìn Tư Đồ Không, hận không thể dán lên người Tư Đồ Không, đương nhiên, lúc này, không chỉ có mình Cổ Linh Linh, mà rất nhiều cô nàng ở đây cũng đều biến thành hoa si rồi.

Hai mắt Cổ Doanh Doanh cũng đang dán chặt lên người Tư Đồ Không, nhìn đến ngây người, nhìn đến mê mẩn.

Chỉ mình Tô Khiết là vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh không chút thay đổi, cô cảm thấy Tư Đồ Không làm sao mà đẹp trai được bằng cậu ba Nguyễn nhà mình được, hừ, kém nhiều là đằng khác ấy ! !

“Tổng, tổng giám đốc, tổng quản lý, sao các ngài lại tới đây vậy?” Vị quản lý vừa rồi ra đây giải quyết sự việc hít một hơi thật sâu, lấy lại được phản ứng thì vội vã chạy tới đón tiếp.

Việc này kinh động đến tổng quản lý thì thôi đi, giờ đến cả tổng giám đốc cũng bị kinh động, tổng giám đốc còn tự mình ra mặt là thế nào?

Ông ta đã làm việc ở trung tâm thương mại này gần mười năm rồi, đây vẫn là lần đầu tiên gặp được tổng giám đốc ở trung tâm đấy.

Sự việc lần này nghiêm trọng đến thế cơ à?

Lời quản lý nói đánh thức mấy người Cổ Doanh Doanh, Cổ Linh Linh.

“Chị ơi, chuyện có vẻ càng lúc càng náo nhiệt nhỉ, cậu Tư Đồ, rồi cả tổng quản lý trung tâm thương mại cũng đều đã đến, nhất định là vì việc Tô Khiết trộm đồ đây mà, để xem lần này cô ta còn thoát được bằng cách nào nữa.” Cổ Linh Linh cho rằng bọn họ đến là để bắt Tô Khiết, nụ cười hưng phấn trên mặt làm sao cũng không giấu đi được: “Tô Khiết đúng là nghèo đến mờ mắt, nên mới đến Tân Thế Niệm trộm đồ mà, bị vậy là đáng lắm.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.