Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1333



Chương 1333

“Xin lỗi, nếu trong thời gian quy định, hai cô Cổ không thể mua vòng ngọc theo mức giá hiện tại, vậy tôi chỉ có thể để cảnh sát xử lý theo pháp luật.” Tô Khiết lại trực tiếp cự tuyệt cô ta, không chút thương lượng.

“Tô Khiết, cô đừng quá hống hách, cô cho rằng chúng tôi thật sự sợ cô sao? Tôi không tin nhà họ Cổ chúng tôi còn đấu không lại tiện nhân vô dụng, nghèo mạt như cô.” Cổ Linh Linh thấy Tô Khiết không cho cô ta mặt mũi như vậy thì tức giận đến mặt mũi vặn vẹo.

Tư Đồ Không khẽ thở dài, nếu Tô Khiết thật sự bất tài, không có gì, thì đa số mọi người trên đời sợ là đều nghèo đến ngay cả quần lót cũng không có.

“Cô có thể thử xem.” Tô Khiết nhìn cô ta một cái, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt, giọng cực kỳ đạm mạc, lại khiến người ta chấn động tận đáy lòng.

Cổ Linh Linh đối diện với ánh mắt cô, sợ đến ngây ngốc!!

“Tô Khiết, không phải cô ỷ vào có cậu năm Tào làm chỗ dựa cho cô sao? Tô Khiết, cô đúng là loại không biết xấu hổ lại đi câu dẫn cậu năm Tào.” Cổ Linh Linh lấy lại tinh thần, không nhịn được trực tiếp mắng lên.

Cổ Doanh Doanh muốn cản cũng không kịp ngăn lại nữa.

“Nếu như cô Tô cần, Tư Đồ Không tôi có phải xông pha vào núi đao biển lửa cũng sẽ không chối từ.” Tư Đồ Không nhướng mày, sau đó lại nói ra một câu kinh người.

Tư Đồ Không vừa nói xong lời này, tất cả đám người đều cảm thấy kinh sợ, rốt cuộc là Tô Khiết có năng lực gì mà ngay cả Tư Đồ Không cũng giúp cô?

Vốn trong lòng Cổ Doanh Doanh vẫn tồn tại một chút xíu tâm lý may mắn, nhưng đã hoàn toàn biết mất ngay khi Tư Đồ Không nói ra câu nói này.

Nếu ngay cả Tư Đồ Không cũng giúp đỡ Tô Khiết, thì nhà họ Cổ bọn họ làm gì có cách nào.

“Tô Khiết, bây giờ tôi thật sự không thể lấy ra ngay một số tiền lớn như vậy.” Lúc Cổ Doanh Doanh nói câu này rõ ràng giọng điệu đã giảm thấp xuống mấy phần, cả đời này của cô ta đều nở mày nở mặt, đây là lần đầu tiên bị mất mặt như thế này.

“Trong tay hai vị không phải còn có mười hai phần trăm cổ phần của Cổ thị hay sao? Các người lấy cái này để thế chấp đi, tôi cho hai người năm ngày để chuẩn bị tiền.” Ý tưởng này là của cậu ba Nguyễn đưa ra, vừa rồi cậu ba Nguyễn vừa mới gửi tin nhắn nói cho cô biết.

Khóe môi Tư Đồ Không hơi giật giật, thật là độc ác! !

“Tô Khiết, cô?” Cổ Doanh Doanh kinh hãi hít vào một hơi, sao Tô Khiết lại biết những chuyện này?

Cổ phần trong tay của cô ta là lúc ông nội qua đời để lại cho cô ta, việc này cũng không nhiều người biết.

“Cô Cổ, còn năm phút nữa, cô cứ suy tính đi.” Tô Khiết nhìn đồng hồ, vô cùng nhàn nhã đứng ở một bên.

“Chỉ là thế chấp thôi đúng không?” Cổ Doanh Doanh âm thầm thở phào một hơi, cô ta biết trong tình cảnh này cô ta không thể làm gì khác, nhưng nếu chỉ là thế chấp thì cô ta vẫn có thể chấp nhận được.

“Tôi không có chút hứng thú nào với cổ phần của nhà họ Cổ.” Tô Khiết hơi nhíu mày lại, đây là lời thật lòng, cô thật sự không hứng thú, chẳng qua là cậu ba Nguyễn cảm thấy hứng thú mà thôi.

“Được, tôi đồng ý, vậy tôi có cần phải làm biên bản thỏa thuận gì không?” Bây giờ Cổ Doanh Doanh cũng không có quá nhiều lựa chọn nên cô ta không thể không khuất phục, nhưng trong lòng cô ta vẫn đang thầm nghĩ, chỉ cần qua được lúc này thì sau đó đương nhiên ba cô ta sẽ giải quyết.nữ cường

“Không.” Tô Khiết khoát khoát tay với cô ta: “Tôi đã cho người chuẩn bị một thỏa thuận rồi.”

“Cô Tô, đây là thỏa thuận mà cô cần.” Sau khi Tô Khiết nói như vậy chợt có một người đàn ông nhanh chóng đi tới, đưa tài liệu trong tay cho cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.