Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1363



Chương 1363

Mặc dù âm thanh rất nhỏ nhưng cô vẫn nghe thấy.

Cho nên, lúc này có người trong phòng của cô.

Khóe môi Tô Khiết nhếch lên một nụ cười khẩy, cho dù trong phòng là ai thì đêm nay cô có chút mệt rồi, không muốn chơi đùa cùng bọn họ.

Coi như bọn họ may mắn!!

Tô Khiết nghĩ, ông cụ đã ngủ rồi, thôi thì về nhà họ Đường với hai bé yêu vậy.

Vì vậy, Tô Khiết không vào phòng mà xoay người rời đi.

Người trong phòng nghe thấy tiếng bước chân rời đi thì hơi ngạc nhiên, nhưng bọn họ cũng không biết rốt cuộc là có chuyện gì nên không dám manh động.

Lúc Tô Khiết đi đến ngoài cửa phòng Tô Trung Dung thì cố ý đạp mạnh bước chân, sau khi đi ngang qua, cô không rời đi luôn mà cố ý bước nhẹ lại, làm ra ảo giác lúc gần lúc xa.

Thực ra Tô Khiết đã đứng sang một bên và chờ đợi…

Quả nhiên không bao lâu sau, Tô Trung Dung mở cửa phòng ra: “Chuyện gì vậy, vừa rồi ai rời đi vậy? Có phải là Nghiên Nghiên không?”

“Không thể nào, Nghiên Nghiên biết kế hoạch của chúng ta đêm nay, tôi bảo nó ở trong phòng đừng ra ngoài.” Giọng nói trầm thấp của Lưu Vũ cũng truyền đến.

Sau đó cả hai từ từ ló đầu ra.

Tô Khiết đang đứng cách cửa phòng bọn họ không xa, lúc này bọn họ thò đầu ra ngoài, tình cờ bắt gặp đôi mắt đang cười của Tô Khiết.

Khi hai người nhìn thấy Tô Khiết, đều sửng sốt.

“Chú hai, thím hai, các người nửa đêm không ngủ, đang làm gì vậy?” Tô Khiết nhìn bọn họ, khóe môi khẽ cong lên, lộ ra vẻ giễu cợt.

Cô vừa nghe Lưu Vũ nói đêm nay bọn họ có kế hoạch?

Kế hoạch gì?

Lúc này Tô Khiết càng chắc chắn trong phòng cô có người.

Nhưng lúc này Tô Trung Dung cùng Lưu Vũ đều ở đây, Tô Chí Long thì đi quán bar tán gái, anh ta còn chưa trở về.

Chẳng lẽ người trong phòng cô là Tô Nghiên Nghiên?

Tô Nghiên Nghiên ở trong phòng cô làm gì? Bọn họ muốn làm gì?

Lúc này, Tô Khiết không nghĩ chuyện này quá nghiêm trọng, phải nói là Tô Khiết không ngờ mấy người bọn họ lại tàn nhẫn, sẽ tán tận lương tâm như vậy.

“Chú, thím nghe thấy tiếng động, cho nên ra ngoài nhìn xem, con đứng đây làm gì?” Lưu Vũ nhìn Tô Khiết, hai mắt liền lóe lên, vô thức nhìn về hướng phòng của Tô Khiết.

Tô Khiết không phải vừa mới về phòng rồi sao? Tại sao không vào? Tô Khiết có phát hiện ra gì không?

“À, ông nội đã ngủ rồi, tôi định về, không muốn làm phiền chú hai và thím hai.” Tô Khiết giả vờ cái gì cũng không biết, trở về rất tự nhiên.

Nhưng mà Lưu Vũ nghe xong thì sắc mặt liền thay đổi, bà ta đã sắp xếp người trong phòng chờ Tô Khiết, nhưng Tô Khiết lại không về phòng? Muốn đi?

Vậy kế hoạch của bà ta không phải sẽ bị phá hủy sao!!

“Con muốn đi đâu? Đây mới là nhà của con, muộn như vậy rồi, con gái như con ra ngoài rất nguy hiểm, hay là đừng về nữa.” Lưu Vũ đương nhiên không muốn Tô Khiết đi, Lưu Vũ biết khoảng thời gian này Tô Khiết chưa từng về đây, luôn sống ở bên ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.