Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1381



Chương 1381

Nguyễn Hạo Thần cố ý tạm dừng một chút, sau đó sắc mặt trầm xuống: “Nhưng cháu không ngờ mấy người đã quyết định hôn sự khác cho cháu, lại còn chuẩn bị tất cả, công bố với bên ngoài.”

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cứng đờ người, không nhịn được run, bọn họ làm như vậy là vì không biết người phụ nữ tối hôm đó là Đường Thấm Nhi.

Nếu bọn họ biết thì chắc chắn không công bố hôn sự với nhà họ Cổ.

“Chắc mọi người biết nhà họ Đường yêu thương cô cả vừa nhận lại này thế nào, coi trọng ra sao, hiện tại nhà họ Đường cưng cô Đường như cưng trứng, hứng như hứng hoa, nếu cháu bội tình bạc nghĩa với cô Đường…” Nguyễn Hạo Thần muốn kết quả như thế, hiện tại anh rất hài lòng, nhưng có mấy phải vẫn phải nói: “Ừm, có lẽ mọi người có thể nghĩ được hậu quả thế nào?”

Cậu ba Nguyễn dùng một câu bội tình bạc nghĩa, tính chất vô cùng phức tạp.

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lập tức bị dọa đến choáng váng, hai người ngây ngốc đứng trên cầu thang, quên cả phản ứng.

“Có lẽ mọi người đã biết hiện tại Đường Vân Thành đã thăng chức lên tư lệnh, mà Đường Lăng cũng thăng lên ba cấp, nhà họ Đường muốn đối phó với cháu, đối phó với nhà họ Nguyễn cũng dễ như trở bàn tay.” Lúc này Nguyễn Hạo Thần cũng kéo theo nhà họ Nguyễn, Nguyễn Hạo Thần biết rõ người nhà họ Nguyễn không bao giờ nói đến tình người, lợi ích luôn đứng đầu.

Ông cụ Nguyễn nghe nói nhà họ Đường muốn đối phó nhà họ Nguyễn thì đột nhiên lấy lại tinh thần, có chút sợ hãi nói: “Không phải cháu và Đường Lăng là anh em sao?”

“Em gái ruột và anh em kết nghĩa, mọi người nghĩ Đường Lăng sẽ chọn bên nào?” Nguyễn Hạo Thần ngước mắt nhìn ông cụ Nguyễn một cái, ý nghĩa rất rõ ràng.

Nguyễn Hạo Thần biết anh và Đường Lăng vào sinh ra tử, cho dù xảy ra chuyện thì anh và Đường Lăng sẽ không phản bội nhau, nhưng Nguyễn Hạo Thần biết người giống như ông cụ Nguyễn không có tình cảm, cho nên Nguyễn Hạo Thần biết ông cụ Nguyễn sẽ tin.

Đúng lúc này, Đường Lăng gọi tới, đương nhiên Nguyễn Hạo Thần đã dặn dò Đường Lăng trước đó.

“Đường Lăng gọi điện thoại tới.” Nguyễn Hạo Thần lại nhìn ông cụ Nguyễn một cái, cầm điện thoại nhưng không nghe máy, giống như đang do dự gì đó.

“Cháu nghe đi, nghe xem cậu ta nói thế nào, cháu mở loa ngoài để mọi người cũng có thể nghe thấy.” Ông cụ Nguyễn nói, đi xuống cầu thang tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần.

Bà cụ Nguyễn tự nhiên cũng đi theo xuống.

Lúc này Nguyễn Hạo Thần vô cùng nghe lời, bắt máy, mở loa ngoài.

“Nguyễn Hạo Thần, cậu xem cậu đã làm chuyện tốt gì với em gái tôi, con mẹ nó, cậu còn muốn cưới người phụ nữ khác.” Điện thoại vừa được kết nối, tiếng giận dữ của Đường Lăng lập tức truyền tới, nghe ra được Đường Lăng thật sự tức giận, từ trước đến nay Đường Lăng luôn nhẹ nhàng nho nhã lại mắng chửi người khác.

Ông cụ Nguyễn nghe Đường Lăng mắng chửi thì cả người run rẩy, sắc mặt nhất thời càng khó coi.

“Anh cả, anh nghe tôi giải thích…” Nguyễn Hạo Thần đương nhiên muốn giả vờ nói một câu.

“Đừng gọi tôi là anh cả, cậu làm chuyện như vậy với em gái tôi, cậu còn có mặt mũi gọi tôi là anh cả sao, từ hôm nay trở đi, tôi không có người anh em như cậu.” Bên kia Đường Lăng rống giận cắt ngang Nguyễn Hạo Thần nói: “Ngày hôm qua cậu nhận lỗi, xin lỗi, cậu nói với chúng tôi sẽ cưới Thấm Nhi, chúng tôi thấy thái độ của cậu chân thành mới quyết định tha thứ cho cậu, đồng ý không kiện cậu, cậu thì hay rồi, vừa quay đầu đã đính với người phụ nữ khác, cậu đúng là Trần Thế Mỹ…”

Bên kia tiếng mắng chửi của Đường Lăng ngày càng lớn, sự phẫn nộ cách qua điện thoại cũng có thể cảm nhận rõ ràng.

Không thể không nói Đường Lăng rất có thiên phú diễn xuất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.