Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1453



Chương 1453

Nghe thấy âm thanh thảo luận của mọi người, Tô Nghiên Nghiên càng thêm vui sướng, lần này, cô ta nhất định phải khiến cho Tô Khiết chết một cách thê thảm.

Cô ta nghĩ đến việc để chuyện này không ngừng gây xôn xao dư luận, đến lúc đó, cảnh sát nhất định sẽ xử tử Tô Khiết.

Tô Nghiên Nghiên càng nghĩ càng thấy vui vẻ, hiện tại cô ta phải cố hết sức mới có thể kìm chế không cười ra tiếng.

“Được rồi, trước tiên áp giải bọn bắt cóc này đi vào trước đi, sau đó thẩm vấn Tô Khiết cho đến khi cô ta nhận tội…” Những lời này của Cố Chính Tân coi như là đã kết tội danh cho Tô Khiết.

Cố Chính Tân quay người lại, không nhịn được khẽ cong khóe môi, sau đó định đi về phía đồn cảnh sát.

“Chỉ là một tên bắt cóc, lời nói của anh ta có tin được không? Hay là lại nghe thêm mấy kẻ khác nói thế nào?” Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.

Mọi người nghe được âm thanh này liền rối rít quay người nhìn qua thì thấy một người đàn ông đang đi tới, không ai biết người đàn ông này là ai.

Ở phía sau người đàn ông, một đám người mặc đồ đen đang áp giải mười mấy người, nhìn qua đội hình có chút dọa người.

Khi Tô Nghiên Nghiên nhìn thấy những người bị áp tải đến đây, sắc mặt lập tức thay đổi, Tô Nghiên Nghiên không có nói sai, lúc đó cô ta đã nhìn thấy dáng vẻ của bọn bắt cóc, bởi vì những người đó định tra tấn cô ta đến chết, cho nên không có cái gì phải kiêng dè.

Mặc dù khoảng cách còn rất xa nhưng Tô Nghiên Nghiên vẫn nhận ra bọn bắt cóc.

Toàn thân cô ta đột nhiên run rẩy, cô ta sợ hãi, thật sự rất sợ, vào lúc này, lại nhìn thấy mấy người đó, khiến cô ta không nhịn được hoảng sợ.

Hơn nữa, Tô Nghiên Nghiên biết rõ, nếu bắt được tất cả đám người đó, cứ như vậy lời khai liền có thể…

Tô Nghiên Nghiên biết rất rõ, người thuê bọn bắt cóc này chính là Lưu Vũ, ngày hôm qua chính miệng bọn họ đã nói ra.

“Nghiên Nghiên, sao người con lại run như vậy? Con có sao không?” Lưu Vũ nắm lấy tay của Tô Nghiên Nghiên, cảm nhận thấy Tô Nghiên Nghiên đang run rẩy, trong lòng bà ta cũng đang rất sợ hãi, bởi vì bà ta cũng đoán được tình huống hiện tại là gì.

“Mẹ, là những người kia, chính là bọn họ.” Tô Nghiên Nghiên nhìn Lưu Vũ, trầm giọng đáp.

Cả người Lưu Vũ đột nhiên cứng đờ: “Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta phải làm sao bây giờ?”

 

Lưu Vũ thực sự luống cuống, nếu những người đó bắt được có khi nào sẽ bắt bà ta khai ra toàn bộ?

“Mẹ, mẹ đừng sợ, cũng đừng hoảng hốt,bọn họ bắt được những người đó, cảnh sát nhất định sẽ để con nhận diện danh tính, đến lúc đó con sẽ nói họ không phải bọn bắt cóc”. Tô Nghiên Nghiên cũng đã nghĩ tới chuyện này cho nên vào lúc này khá bình tĩnh.

Đúng lúc này, người đàn ông đã đi đến bên cạnh Tô Nghiên Nghiên, nhìn Tô Nghiên Nghiên rồi hỏi: “Vừa rồi cô Tô chỉ cần nhìn thoáng qua là nhận ra người bắt cóc, liệu cô có muốn xác nhận mấy người còn lại một lần nữa không?

Lưu Vũ nghe thấy lời nói của người đàn ông kia thầm thở dài một tiếng, sau đó cười và nắm lấy tay của Tô Nghiên Nghiên, ý rất rõ ràng

Tô Nghiên Nghiên trong lòng khẽ cười, quả nhiên là muốn cô ta xác nhận lại, nếu cô ta nói không phải, sẽ không có người nào hoài nghi cô, sẽ chỉ hoài nghi những người đàn ông đem tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.