Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1468



Chương 1468

Tô Khiết sửng sốt, ánh mắt dao động, trong tình huống này, không phải cậu ba Nguyễn nên dẫn cô về nhà sao?

Thật vi diệu, có thật không vậy?

Cô mới câu dẫn anh trắng trợn vậy mà?

Thế mà anh lại, anh lại.

Giờ phút này, tâm tình Tô Khiết có chút rối ren.

Mà lúc bấy giờ, trong nhà họ Nguyễn.

“Anh giúp tôi điều tra số điện thoại của cô chủ nhà họ Đường, Đường Thấm Nhi.” Nguyễn Bạc Vệ gọi điện thoại, sắt mặt vô cùng nghiêm nghị.

Ông nhất định phải gặp được Đường Thấm Nhi, ông phải gặp bằng được!

Nhiều năm như vậy, Nguyễn Bạc Vệ hầu như đã phong kín chính mình, không liên hệ với người bên ngoài, chỉ liên hệ với một người duy nhất.

“Bạc Vệ, ông muốn làm gì?” Người kia nghe thấy lời của Nguyễn Bạc Vệ, giọng nói toát lên vẻ kinh ngạc.

“Bạc Vệ, chuyện trước kia đã là quá khứ rồi, đừng để ý tới làm gì, nếu chuyện năm đó bị phanh phui thì rất nhiều người sẽ bị liên lụy…” Người kia cố gắng khuyên ngăn, giọng điệu đầy nặng nề.

“Ông cũng biết chuyện có phải không? Ông biết chuyện có liên quan đến Đường Thấm Nhi có phải không?” Âm thanh Nguyễn Bạc Vệ trở nên kích động, kích động lạ thường.

“Chuyện liên quan đến cô chủ nhà họ Đường động tĩnh rất lớn, tôi đương nhiên cũng biết.” Người kia cũng không chối bỏ, nói hết câu thì thở dài một hơi.

“Nói vậy là ông cũng nghi ngờ có phải không?” Tay Nguyễn Bạc Vệ nhịn không được run rẩy: “Cô ta có phải là…”

“Bạc Vệ, ông không nên trở về.” Đầu điện thoại bên kia đột nhiên ngắt lời ông, Nếu Nguyễn Bạc Vệ cứ ở trong viện dưỡng lão không trở về, thì ông ta sẽ không biết chuyện này.

Không biết, thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, chuyện năm đó đã quá lớn, một khi vạch trần toàn bộ, không biết là hậu quả sẽ như thế nào.

“Bạc Vệ, đã qua hai mươi năm rồi, mọi chuyện đều đã êm đẹp, ông đừng tiếp tục…” Tiếng người bên kia dây điện thoại càng trầm thêm mấy phần.

“Không được, tôi nhất định phải biết, nhất định phải…” Nguyễn Bạc Vệ thở mạnh một hơi, chậm rãi nhắm mắt lại, trên mặt vẫn mang vẻ đau đớn và nặng nề: “Tôi nhất định phải biết được chuyện gì đã xảy ra? Việc này không chỉ liên quan đến chuyện năm đó…”

Nguyễn Bạc Vệ mở mắt lần nữa, trong mắt vẫn là những cảm xúc kia nhưng lại mang theo chút lo lắng, thậm chí là sợ sệt, việc này không chỉ liên quan đến chuyện năm đó, mà còn liên quan đến…

“Bạc Vệ, lời này của ông là có ý gì?” Giọng người bên kia lộ vẻ nghi hoặc.

Nếu không vì chuyện năm đó, thì là vì cái gì?

“Ông trước tiên giúp tôi điều tra số điện thoại, tôi muốn gặp Đường Thấm Nhi trước.” Nguyễn Bạc Vệ phớt lờ câu hỏi của ông ta, bởi vì có một số chuyện ông vẫn chưa thể xác định được, ông muốn gặp Đường Thấm Nhi để tìm đáp án.

“Ông muốn gặp cô ta?” Đối phương nghe lời này của ông nhịn không được kêu thành tiếng, ông cho là chỉ cần tìm ra số điện thoại của Đường Thấm Nhi là được, không nghĩ tới Nguyễn Bạc Vệ lại muốn trực tiếp gặp mặt cô.

“Đúng, tôi muốn gặp cô ta.” Nguyễn Bạc Vệ đã quyết định, chuyện mà ông đã quyết thì sẽ không thay đổi.

Cũng không thể thay đổi, ông nhất định phải đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.