Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1508



Chương 1508

Những phản ứng của cô lúc đó, rất hiển nhiên cũng là vì nghe được lời của Nguyễn Bạc Vệ, chắc chắn cô nghĩ đến anh và cô có thể là anh em, cho nên lúc ấy ở trong lòng cô mới có chút chướng ngại.

Cho nên, thậm chí cô còn bài xích nụ hôn của anh.

Nhưng, về sau vì sao cô lại đến tìm anh?

Mặc dù bây giờ Nguyễn Bạc Vệ đã tàn phế, nhưng hiệu suất làm việc thì vẫn có, chắc chắn kết quả giám định DNA là Nguyễn Bạc Vệ biết tới nhanh nhất.

Nói như vậy, từ hôm qua đến giờ. Kết quả giám định mới vừa có.

Hiển nhiên khi Nguyễn Bạc Vệ vừa nhận được kết quả đã gọi điện cho cô.

Nhưng chiều hôm qua cô đã đến đây rồi.

Cho nên, hẳn là cô vẫn chưa biết kết quả?

Nguyễn Hạo Thần nhìn qua Tô Khiết, lông mày anh hơi nhíu lại, anh có chút không hiểu hành động của cô, ban đầu rõ ràng cô có chút bài xích, vì sao sau đó lại chủ động như vậy.

Hôm qua, thế nhưng cô đã cho anh một niềm vui bất ngờ lớn.

Nghĩ đến sự chủ động hôm qua của cô, nghĩ đến sự triền miên ròng rã từ buổi chiều đến tận nửa đêm, khóe môi của Nguyễn Hạo Thần khẽ cong lên, sau đó cúi người, ôm cô, hôn cô từng chút một.

“Đừng nghịch, em muốn ngủ.” Tô Khiết cảm giác được anh hôn, nhưng không thể mở nổi mắt, cô quá mệt, quá mệt, chỉ muốn đi ngủ.

“Hôm qua, đi gặp Nguyễn Bạc Vệ sao?” Nguyễn Hạo Thần cắn nhẹ lỗ tai của cô, đột nhiên hỏi, giờ phút này, anh nói thẳng tên Nguyễn Bạc Vệ, mà không phải ba, hoặc là trong lòng anh, anh đã không còn ba rồi.

Động tác đang đẩy anh ra của Tô Khiết dừng lại, cô nhanh chóng mở mắt ra: “Anh đã biết rồi?”

Anh đã biết rồi sao? Làm sao anh lại biết được?

Mặc dù cô biết cô không phải là con gái của Nguyễn Bạc Vệ nhưng, Nguyễn Hạo Thần biết chuyện này, liệu có phải cô đã suy nghĩ nhiều không?

Dù sao Nguyễn Bạc Vệ nghi ngờ cô là con gái của ông ta, đã nói rõ ràng Nguyễn Hạo Thần và mẹ cô có thể có quan hệ!

“Vừa rồi Nguyễn Bạc Vệ gọi điện thoại đến, đã có kết quả rồi, kết quả chứng minh, em không phải là con gái của ông ta.” Liên quan đến chuyện này, Nguyễn Hạo Thần cũng không giấu cô, cũng không có khả năng giấu cô, vì chuyện này có quan hệ quá lớn.

“À.” Tô Khiết còn đang suy nghĩ, nghe được lời của Nguyễn Hạo Thần, cô cũng chỉ nhẹ nhàng nói, trên mặt cũng không có bất kỳ phản ứng kì lạ nào.

“Em đã sớm biết kết quả sẽ như vậy sao?” Nguyễn Hạo Thần thấy được phản ứng của cô. Đôi mắt hơi híp lại, sau khi cô nghe được kết quả, phản ứng lại bình thản như vậy, không có chút kì lạ nào cả, cũng không mừng rỡ.

Rất hiển nhiên, cô đã sớm biết kết quả sẽ như vậy.

“Ừ, em đã sớm biết rồi.” Tô Khiết nghe được sự khác lạ trong giọng nói của anh, nhìn thấy đôi mắt nheo lại của anh, nhanh chóng giải thích: “Em đã nhờ anh trai điều tra giúp kết quả giám định DNA của Nguyễn Bạc Vệ, cho nên đã sớm biết…”

“Cho nên, sau khi em biết kết quả, mới đến tìm anh?” Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần híp lại vài phần, âm thanh ẩn chứa sự trầm thấp.

Kỳ thật đáp án này đã rất rõ ràng, nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn hỏi như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.