Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1617



Chương 1617

Khiết Khiết nhà bà thế mà đã sinh cho nhà họ Nguyễn hai đứa cháu sinh đôi kháu khỉnh rồi đấy! !

Lúc bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn biết chuyện của hai bé cưng, không biết sẽ có phản ứng gì?

Giờ phút này vẻ mặt của Đường Vũ Kỳ rất tức giận, vậy mà bọn họ dám mắng mẹ, còn nói mẹ của cô bé là không thể sinh con? Vậy cô bé và anh trai xuất hiện bằng cách nào vậy?

“Bà cụ Đường yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ giải quyết tốt chuyện Tô Khiết, sẽ không để cho cô ta làm ảnh hưởng đến tình cảm của Hạo Thần và cô Đường đâu.” Bà cụ Nguyễn thấy bà cụ Đường không nói gì, lại tiếp tục bồi thêm một câu.

“Ồ? Các người muốn giải quyết Tô Khiết như thế nào? Sau đó để Nguyễn Hạo Thần và Thấm Nhi nhà chúng tôi ở bên nhau à?” Bà cụ Đường nghe thấy bà cụ Nguyễn nói vậy đột nhiên cười lên, là bị tức mà cười.

“Chuyện này bà cụ Đường không cần phải lo lắng, chúng tôi nhất định sẽ xử lý tốt.” Bà cụ Nguyễn nghe được lời này của bà cụ Đường cho rằng bà cụ Đường đã đồng ý chuyện của Nguyễn Hạo Thần và Đường Thấm Nhi, trong lòng không nhịn được cao hứng, đương nhiên, bà cụ Nguyễn cũng biểu lộ ý tứ sẽ xử lý chuyện của Tô Khiết.

Nhà họ Đường đồng ý chuyện hôn nhân này thì đương nhiên bà ta sẽ không cho phép Tô Khiết quấy rối, phá hỏng cửa hôn sự này, cho nên có một số việc bà ta nhất định phải đi làm…

“Vậy thì chờ các người xử lý tốt rồi nói sau.” Bà cụ Đường hơi lườm bọn họ, vẻ mặt rất lạnh nhạt!

Được, bà cụ đợi, xem bọn họ sẽ xử lý như thế nào?

Nói thật ra là bà cụ lại có chút mong đợi! !

Chờ mong giây phút mà bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn biết được chân tướng!

Chờ đến lúc bọn họ nghĩ đủ mọi cách xử lý Tô Khiết, sau đó lại phát hiện ra Tô Khiết chính là cô chủ của nhà họ Đường, hơn nữa Tô Khiết còn sinh cho Nguyễn Hạo Thần hai đứa bé sinh đôi, không biết đến lúc đó bọn họ sẽ có phản ứng như thế nào?

Ừm, bà cụ muốn đợi đến lúc đó…

Đường Vũ Kỳ nhìn về phía ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lạnh lùng hừ một tiếng, cô bé quyết định, sau này cô bé và anh trai sẽ không nhận bọn họ, để cho bọn họ hối hận đi.

Nhưng ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lại không hề nhìn về phía Đường Vũ Kỳ nên không hề phát hiện ra Đường Vũ Kỳ.

“Được rồi, ý của các người tôi đã hiểu, nếu như không có chuyện gì khác nữa thì các người có thể đi rồi.” Bà cụ Đường thực sự không muốn nhìn thấy dáng vẻ dối trá của bọn họ nên trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn ngồi còn chưa được ngồi xuống đã bị đuổi đi như thế, trong lòng ông bà cụ Nguyễn đều bất mãn nhưng bọn họ cũng không dám nổi giận với bà cụ Đường ở ngay trong nhà của bọn họ nên chỉ có thể rời đi trước.

“Tổng giám đốc, tôi tra được một số chuyện.” Lúc chạng vạng tối, thư ký Lưu đi vào văn phòng Tổng giám đốc, sắc mặt có chút ngưng trọng.

“Nói đi.” Nguyễn Hạo Thần ngước mắt nhìn về phía thư ký Lưu, nhìn thấy dáng vẻ của thư ký Lưu như vậy, sắc mặt anh trầm xuống, anh bảo thư ký Lưu đi thăm dò chuyện của tiểu công chúa, nhìn vẻ mặt này của thư ký Lưu chỉ sợ đây không phải là tin tức tốt gì đối với anh, tuy là như thế nhưng anh vẫn phải nghe.

“Tôi tra được năm năm trước cô Hứa có một người bạn trai, hơn nữa lúc ấy cô Hứa đã mang thai, tôi còn tra được bệnh viện năm đó cô Hứa sinh con, đây là tư liệu tôi tra được từ bệnh viện.” Thư ký Lưu chậm rãi đi về phía trước, đem tư liệu trong tay đưa tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng đưa tay ra, chỉ có điều lúc tay của anh vươn ra sắp chạm vào những tài liệu kia lại đột nhiên dừng lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.