Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1805



Chương 1805

Vì bé không cho phép.

Cho dù hai người đó là ông nội, bà nội ruột của ba cũng không được.

Nếu Nguyễn Hạo Thần không giải quyết được chuyện này thì cậu sẽ giải quyết, cậu không có nhiều kiêng kỵ, lo lắng như Nguyễn Hạo Thần.

Trong lòng cậu, mẹ và em gái luôn là người quan trọng nhất. Mẹ và em gái còn hơn cả Nguyễn Hạo Thần, huống chi là hai người già suốt ngày bắt nạt mẹ cậu.

Đường Minh Hạo đảo mắt, nhìn Nguyễn Hạo Thần đang đứng cách đó không xa, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng mang theo vẻ kiên định mà bướng bỉnh khiến người khác không thể bỏ qua.

Nếu Nguyễn Hạo Thần không thể bảo vệ mẹ cậu thì cậu sẽ không nhận Nguyễn Hạo Thần.

Tài xế Tiểu Lưu nghe những lời Đường Minh Hạo vừa nói mà giật mình, cậu chủ nhỏ thật lợi hại, cừ khôi, khí thế này không phải thứ mà một đứa trẻ năm tuổi có thể có.

Nhưng khí thế này ở trên người cậu chủ nhỏ lại khiến người ta cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.

Không hổ danh là con của cô cả và cậu ba Nguyễn, thật sự rất lợi hại, bây giờ anh đã có xúc động muốn quỳ lạy cậu chủ nhỏ rồi.

“Vâng, em biết rồi.” Đường Vũ Kỳ nghe thấy lời anh trai nói cũng không có gì ngạc nhiên, anh trai bé nói gì cũng đúng.

Trong lòng công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ, không gì có thể làm khó được anh trai, cũng không có việc gì mà anh trai không làm được.

Cho nên anh trai nói gì, cô bé đều nghe theo.

Đường Vũ Kỳ bỏ qua chuyện của ông bà Nguyễn, bé còn việc quan trọng hơn phải làm: “Anh, chúng ta còn đi tìm ba không?”

Cô công chúa bé nhỏ Đường Vũ Kỳ vẫn không quên chuyện quan trọng nhất mà hôm nay nhất định phải thực hiện.

Hôm nay anh bé đưa bé ra là với mục đích nhận ba, nhưng với tình hình hiện tại thì người ba này có nên nhận hay không đây?

“Không tìm nữa, chúng ta về thôi.” Đường Minh Hạo cau mày, mẹ vừa mới bị ông bà nội của Nguyễn Hạo Thần bắt nạt, cậu không tìm Nguyễn Hạo Thần để tính sổ thì đã may lắm rồi, sao lại có chuyện cậu để cho em gái mình nhận lại Nguyễn Hạo Thần?

Trên đời sao lại có chuyện tốt như vậy được? Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Chú Lưu ơi, chúng ta đi về đi.” Sự việc đã kết thúc rồi, mẹ của cậu hiện tại cũng đã không sao, cậu cũng không còn gì để tò mò, nếu không có ý định nhận Nguyễn Hạo Thần nữa, vậy thì đi về thôi.

“Đợi đã.” Cô công chúa bé nhỏ Đường Vũ Kỳ có chút bồn chồn, khó khăn lắm anh trai mới đồng ý đưa cô bé đi gặp ba, nếu giờ cứ như vậy mà đi về, e là sau này khó có cơ hội nữa.

Cô công chúa bé nhỏ Đường Vũ Kỳ đương nhiên biết anh trai mình đang giận, không chỉ giận ông bà nội, mà anh còn giận luôn ba, đến ba anh cũng trách luôn.

Anh trai vốn có thành kiến với ba, nếu như không phải vì cô bé van nài anh thì hôm nay anh cũng sẽ không đồng ý dẫn cô bé ra ngoài để nhận ba.

Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn anh trai sẽ có thành kiến với ba nặng hơn nữa.

Vì vậy nên cô bé không thể để đi về như vậy, nhất định phải làm cái gì đó mới được.

“Sao vậy?” Đường Minh Hạo xoay qua nhìn em gái mình, đương nhiên cậu biết cô em gái đang nghĩ gì, nhưng với tình huống hiện tại thật sự cậu không muốn để cho em gái mình nhận Nguyễn Hạo Thần lúc này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.