Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1859



Chương 1859

Nghĩ vậy, nụ cười ma mãnh trên khóe môi Bạch Doanh lại càng rộng mở, chỉ cần lần này thành công, cô sẽ nhanh chóng báo được thù, nhanh chóng thấy được cảnh sống không bằng chết của Tô Khiết.

Bạch Doanh cố gắng chịu đựng đau nhức trên người bò dậy, sau đó chật vật bước từng bước rời khỏi phòng.

Sau khi ra khỏi phòng, cô liền lập tức tìm tới phòng làm việc của Trịnh Hùng, vì biết khoảng thời gian này Trịnh Hùng chắc chắn sẽ ở phòng làm việc. Bây giờ cô muốn nói chuyện rõ ràng với Trịnh Hùng, cô biết mình không thể trì hoãn thời gian thêm nữ, cô nhất định phải cướp được trước Lương.

“Cô dậy rồi.” Trịnh Hùng thấy cô, có chút ngoài ý muốn, hiển nhiên là không ngờ cô tới nhanh như vậy, thấy được dáng vẻ di chuyển khó khăn của cô, Trịnh Hùng lại chẳng có nửa điểm thương hoa tiếc ngọc gì, còn cười.

Tất nhiên, Trịnh Hùng cũng không nói được một câu dịu dàng quan tâm.

Trịnh Hùng thấy cô nhịn đau, khó khăn đi tới trước mặt mình, thấy được cô đau đớn đến nỗi trán rịn mồ hôi, nụ cười trên môi anh ta lại không hề che giấu, mở lớn, có điều, cô ta gấp gáp tới tìm mình như vậy, hẳn là có chủ ý?

“Cô vội vã tới tìm tôi như vậy, có kế hoạch gì sao?” Nói đến chính sự, nụ cười trên mặt Trịnh Hùng liền thu lại.

Bạch Doanh làm gì không nhìn ra vẻ thay đổi trên gương mặt anh ta, trong lòng cô hận vô cùng, nhưng lại không thể không nhịn.

“Đúng, tôi đã nghĩ được một kế hoạch.” Bạch Doanh đứng thẳng người, âm thầm thở ra một hơi, chịu đựng hận thù, thấp giọng nói.

“Ồ? Kế hoạch gì?” Đôi mắt Trịnh Hùng như sáng lên, lập tức có tinh thần: “Cô mau nói xem, rốt cuộc kế hoạch thế nào? Nói đi để tôi xem có hay không?”

“Kế hoạch này chỉ dựa vào tôi và anh thì không làm được, nhất định phải tìm một người trợ giúp.” Trong lòng Bạch Doanh đã có dự định, cho nên xem ra lúc này đã tình trước mọi việc.

“Ai?” Con ngươi Trịnh Hùng trở nên u ám, giọng điệu có chút hung ác, từ trước đến này Trịnh Hùng là kẻ tự đại, nhất là không chịu nổi người khác xem thường mình, nếu không phải vì chuyện này quan trọng, giờ phút này anh ta nhất định sẽ lập tức ném Bạch Doanh ra ngoài.

“Thiếu thành chủ, chuyện này chỉ có cậu ấy mới có thể giúp chúng ta, nếu không có sự trợ giúp của cậu ấy thì ai cũng không làm được việc này.” Bạch Doanh đương nhiên hiểu tâm tư của Trịnh Hùng, cũng coi như là đang giải thích với anh một chút.

Sắc mặt Trịnh Hùng quả nhiên khá hơn, nếu người kia là thiếu thành chủ thì anh ta không thể không phục.

Dù sao bây giờ thành chủ không quản việc, chuyện trong Quỷ Vực Chi Thành đều do thiếu thành chủ định đoạt.

“Được, cô nói kế hoạch của mình ra, tôi sẽ đi nói cho thiếu thành chủ biết.”

“Không, tôi muốn đi theo anh, chuyện này tôi phải tự mình nói cho thiếu thành chủ biết.” Trong lòng Bạch Doanh đã sớm có dự tính, cho nên trước khi gặp thiếu thành chủ, cô không thể nói tất cả kế hoạch của mình ra cho Trịnh Hùng biết được.

Cô muốn giữ lại con át chủ bài cho mình, chỉ có như vậy cô mới có thể đạt được tất cả những gì mình muốn, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình.

“À.” Trịnh Hùng nhìn cô một chút, cười mỉa mai thành tiếng: “Sao? Cánh cứng cáp rồi? Muốn bay một mình? Bạch Doanh, có phải gần đây tôi đối tốt với cô quá rồi không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.