Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1905



Chương 1905

Thứ nhất, Trịnh Nguyệt không thể nào nghe lời cô,

Thứ hai, cô nếu thật sự làm như vậy, e là càng khiến người ngoài nghi ngờ vô cứ.

Giờ Tô Khiết chỉ hy vọng cô bé đó đừng nói lời nào khiến người khác kinh hãi.

Dù sao Đường Vân Thành tuyệt đối không có khả năng làm ra chuyện như vậy, nhìn dáng vẻ cô bé này có lẽ chỉ khoảng mười một mười hai tuổi, trẻ nhỏ sẽ không biết nói dối đi?

Dù được người lớn dạy, nhưng giả bộ trước mặt người khác, hơn nữa còn là phát sóng trực tiếp, cô bé nhỏ sao không khẩn trương, chột dạ chứ, do đó nói dối cũng sẽ có sơ hở, chắn chắn sẽ có sơ sót.

Trong lòng Tô Khiết vẫn còn chút hy vọng.

Nhưng, ngay sau đó, cô bé lại đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn vào màn ảnh.

Cô bé nhìn thẳng vào màn ảnh, Tô Khiết đang xem phát sóng trực tiếp cũng giống như đang trực tiếp đối diện với ánh mắt cô bé vậy.

Trong nháy mắt đối diện đó, Tô Khiết hoảng hốt, trái tim cũng rớt một nhịp.

Tô Khiết am hiểu phân tích tâm lý con người, từ biểu cảm, động tác của một người, cô có thể phân tích hoạt động tâm lý của người đó, nói gì là ánh mắt.

Ánh mắt là thứ dễ bộc lộ nội tâm của một người nhất.

Tuy cô bé còn chưa nói gì, nhưng Tô Khiết đã đoán được chuyện tiếp theo.

“Cô bé này…” Tô Khiết hít một hơi, giọng nói lạnh lùng: “Không đơn giản.”

Tuy cô bé chỉ cỡ mười một mười hai tuổi, nét mặt sợ hãi, đôi mắt sợ sệt, nhưng sự mưu mô trong mắt cô bé lại không tránh được sự quan sát của Tô Khiết.

Trong tình huống này, người bình thường xem trực tiếp chỉ thấy sự sợ sệt và hoảng sợ của cô bé, không ai sẽ chú ý tới mưu mô trong mắt cô bé, tất nhiên không ai ngờ tới một cô bé mười mấy tuổi lại có mưu mô như vậy.

Dùng vết thương của bản thân để hại người khác, dù là người trưởng thành cũng chưa chắc có thể nhẫn tâm để làm tới mức này.

“Làm sao vậy?” Nguyễn Hạo Thần đang lái xe, cho nên không có chú ý tới chi tiết trong đó, tự nhiên không phát hiện điểm đó của cô bé.

Tô Khiết mím môi, không nói gì, cô biết giờ phút này cũng không cần nói gì nữa, vì tiếp sau đây cô bé này sẽ đưa ra đáp án.

“Ông ta, ông ta đưa em trở về, đi đến khách sạn nhỏ kia…” Trong lúc truyền hình trực tiếp, bờ môi của cô gái nhỏ run rẩy, hàm răng cắn chặt vào đôi môi run rẩy, nhìn rất sợ hãi và hoảng sợ, nói đến đây, lời nói của cô gái nhỏ hơi dừng lại một chút.

Khóe miệng Tô Khiết nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh trên mặt, mưu tính nhân tâm cô đã từng gặp qua không ít, hôm nay cũng coi như được mở rộng tầm mắt, một đứa bé mười một mười hai tuổi…

Thật đúng là lợi hại!

“Sau đó thì sao?” Giọng nói của Trịnh Nguyệt phát ra trên sóng trược tiếp, giọng nói của Trịnh Nguyệt mang theo vài phần cẩn thận, rõ ràng là sợ dọa đến cô gái nhỏ.

“ông ta cho một dì đến tắm rửa cho em, sau đó ông ta để dì kia đi ra ngoài, chỉ hai người chúng em ở trong phòng…” Giờ phút này cô gái nhỏ cúi đầu, thở hồng hộc, không biết có phải nghĩ đến chuyện gì đáng sợ hay không, thân thể lại càng run lên lợi hại.

Lời nói của cô gái nhỏ dừng lại lần nữa, khi lời nói của cô gái nhỏ dừng lại sẽ khiến cho phản ứng đầu tiên của người ta nghĩ đén chính là cô gái nhỏ đang sợ hãi và đau khổ, nhưng Tô Khiết nhận ra tính toán của cô gái nhỏ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.