Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1927



Chương 1927

Thư ký Lưu: “…”

Phó tổng giám đốc Tịch này sớm không đến, muộn không đến, sao lại đến vào lúc này.

Không phải là chuyện xấu chứ?

Thư ký Lưu hơi lo lắng, nhưng mà anh ta lại không thể đi vào đuổi Phó tổng giám đốc Tịch ra ngoài.

“Sao cậu đến đây?” trong phòng làm việc, cậu ba Nguyễn nhìn thấy Tịch Xuyên đi vào, hơi ngẩn ra.

“Anh ba, có chuyện muốn bàn bạc với anh một chút.” Tịch Xuyên cầm một xấp tài liệu, đi đến trước mặt cậu ba Nguyễn.

Cậu ba Nguyễn nhớ đến những lời mà thư ký Lưu và Tô Khiết nói là anh khó chịu, khó chịu cũng không ảnh hưởng anh làm việc, cho nên, cậu ba Nguyễn cảm thấy anh cũng không cần kiêng dè cái gì.

Tịch Xuyên đã đích thân đến công ty tìm anh, khẳng định là chuyện rất quan trọng.

Lúc này, Tô Khiết đang chạy đến Nguyễn thị, đúng ngay lúc này, điện thoại của cô đột nhiên đổ chuông.

Tô Khiết nhìn số được hiện lên một cái, liền nhanh chóng nhận điện thoại.

“Khiết Khiết, tớ đã xem livestream rồi, chuyện ông cậu của cậu?” cuộc điện thoại là của Hứa Dinh Dinh, tin tức của Đường Vân Thành bây giờ cả nước đều biết, Hứa Dinh Dinh đương nhiên cũng nhìn thấy.

“Bây giờ vẫn không tiện nói.” Tô Khiết không tiết lộ quá nhiều, không phải là cô không tin Hứa Dinh Dinh, mà là người biết kế hoạch của cô càng ít càng tốt, cô ngay cả Đường Lăng và Nguyễn Hạo Thần cũng không có nói.

“Cậu đang ở đâu vậy? Bận không? Nếu như không bận, chúng ta kiếm chỗ bàn công việc đi.” Hứa Dinh Dinh nghe thấy sự kiềm chế trong giọng nói của Tô Khiết, cô biết cô không giúp được cái gì, chỉ hi vọng có thể giúp Tô Khiết chia sẻ chút áp lực.

“Sao? Cậu không cần ở cạnh người đàn ông của cậu hả?” Tô Khiết nửa thật nửa giả mà trêu ghẹo cô, thật ra bây giờ Tô Khiết không hề lo lắng, cô kiềm chế cảm xúc, chỉ là vì không muốn nói quá nhiều ở bên ngoài.

“Tịch Xuyên vừa mới đến Nguyễn thị rồi, nói là đi bàn chút chuyện với cậu ba Nguyễn.” Bây giờ Hứa Dinh Dinh đã xác định sẽ cùng một chỗ với Tịch Xuyên, cho nên cũng không kiêng dè gì cả.

Lời trêu ghẹo của Tô Khiết, cô cũng có thể đón nhận tất cả.

“Cậu nói Tịch Xuyên đã đến Nguyễn thị? Đi lúc nào?” Tô Khiết ngẩn ra một lúc, theo phản xạ mà hỏi một câu.

“Đã đi được một lúc rồi, lúc nãy tớ gửi tin nhắn cho anh ấy, anh ấy nói đang bàn công việc với cậu ba Nguyễn.” Hứa Dinh Dinh không rõ nguyên nhân, chỉ theo bản năng mà trả lời câu hỏi của Tô Khiết.

“Cậu nói bây giờ Tịch Xuyên đang bàn công việc với Nguyễn Hạo Thần?” lông mày của Tô Khiết khẽ chau lại, Nguyễn Hạo Thần không phải là tái phát bệnh đau bao tử? Không phải là ngất xỉu rồi sao?

Sao lại bàn công việc với Tịch Xuyên?

“Tịch Xuyên nói như vậy đó, sao thế?” Hứa Dinh Dinh nghe thấy sự thay đổi trong giọng nói của Tô Khiết, nhịn không được hỏi một câu.

“Không đúng lắm, lúc nãy thư lý Lưu gọi điện thoại cho tớ, nói Nguyễn Hạo Thần tái phát bệnh đau bao tử, ngất xỉu rồi.” Tô Khiết nhớ đến chuyện lúc nãy thư ký Lưu gọi điện thoại cho cô, nhanh chóng chớp mắt.

“Hả? Không phải chứ? Lúc nãy rõ ràng Tịch Xuyên nói anh ấy đang bàn công việc với cậu ba Nguyễn, nếu như cậu ba Nguyễn thật sự ngất xỉu rồi, anh ấy khẳng định sẽ đưa cậu ba Nguyễn vào bệnh viện nhỉ? Chắc chắn cũng không có thời gian trả lời tin nhắn của tớ đâu.” Hứa Dinh Dinh rất tin tưởng Tịch Xuyên, cô biết Tịch Xuyên không thể nào gạt cô.

Môi của Tô Khiết mím lại, trong lúc nhất thời không nói gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.