Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1937



Chương 1937

“Ừm, còn chưa về, mẹ đã nói, tối nay mẹ không về.” Đường Vũ Kỳ đem tất cả lời vừa rồi Tô Khiết nói đều nói cho cậu ba Nguyễn.

“Con nói cái gì? Mẹ nói tối nay không về?” Cậu ba Nguyễn nghe thấy câu này của Đường Vũ Kỳ, gương mặt lập tức tối sầm lại.

Tô Khiết tối nay không về nhà? Vậy cô ở đâu?

Cô định tối nay vứt con gái một mình ở nhà?

“Đúng rồi, mẹ tối nay không về, mẹ tối nay ở khách sạn.” Đường Vũ Kỳ không có nhìn thấy sắc mặt của cậu ba Nguyễn lúc này, cô bé tiếp tục báo cáo tình hình của mẹ.

“Ở khách sạn?” Mắt của cậu ba Nguyễn lập tức nheo lại, Tô Khiết tối nay ở khách sạn? Tại sao?

“Con sao biết mẹ ở khách sạn? Mẹ nói sao?” Cậu ba Nguyễn suy nghĩ rồi lại nhanh chóng hỏi một câu.

“Ba, con vừa gọi video call với mẹ, con nhìn thấy mẹ ở trong khách sạn, đương nhiên mẹ cũng nói tối nay mẹ sẽ ở khách sạn, sẽ không về nhà, bảo con ngủ với bà nội.”

Lời của tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ dừng lại một chút, sau đó lại nói tiếp: “Ba, con nói cho ba biết, mẹ với bác Đường ở một phòng đó.”

“Con sao biết?” Đôi mắt hơi nheo lại của cậu ba Nguyễn lập tức trợn tròn, nhưng, đối với một điểm mà Đường Vũ Kỳ nói, anh không phải rất tin tưởng.

Tô Khiết với Đường Bách Khiêm ở cùng một phòng, anh không tin.

Anh vẫn tin tưởng Tô Khiết.

“Con nghe thấy, khi con đang video call với mẹ nghe thấy bác Đường đang gọi mẹ.”

Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ thật sự là một gián điệp nhỏ rất có trình độ, đem toàn bộ chuyện mình phát hiện nói cho cậu ba Nguyễn.

Tuy lúc đó video call nói chuyện, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ không thể hoàn toàn chắc chắn giọng nói đó là của Đường Bách Khiêm, nhưng cô bé cảm thấy chắc chắn sẽ không sai.

Cậu ba Nguyễn: “…”

Có một khoảnh khắc, cậu ba Nguyễn không biết nên nói gì.

Lúc này, tâm trạng của anh càng là một lời khó nói hết.

Anh biết, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ chắc chắn sẽ không nói dối, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ nói khi video call với Tô Khiết nghe thấy tiếng của Đường Bách Khiêm.

Là ở trong phòng của khách sạn?!

“Ba, ba sao lại không nói chuyện rồi.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không nghe thấy tiếng của cậu ba Nguyễn, không nhịn được lại hỏi một câu.

“Ba, khi con đang video call nói chuyện với mẹ, nhìn thấy tờ quảng cáo của khách sạn trên bàn rồi, con nhìn thấy tên của khách sạn rồi.” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ lại nghĩ tới chuyện rất quan trọng này.

“Bảo bối biết mẹ ở khách sạn nào?” Cậu ba Nguyễn hơi sững ra, khiếu quan sát của tiểu công chúa nhà anh quả thật rất tốt, vậy mà ngay cả điều này cũng phát hiện!

Nếu như biết Tô Khiết ở khách sạn nào, chuyện này dễ làm rồi.

“Ừm, con nhìn thấy rồi, mẹ ở khách sạn Hill.” Đường Vũ Kỳ vội gật đầu, nghĩ ba không nhìn thấy, cô bé mời dừng động tác gật đầu.

“Ừm, ba biết rồi, quá muộn rồi, con nên đi ngủ rồi.” Giọng của cậu ba Nguyễn tận lực dịu dàng, lúc này, Đường Vũ Kỳ là trẻ con nên đi ngủ rồi.

“Dạ được, mẹ nói rồi, tối nay bảo con ngủ với bà nội, vậy con đi tìm bà nội đây.” Đường Vũ Kỳ trước giờ luôn là một đứa trẻ ngoan biết nghe lời, giờ này cô bé cũng nên đi ngủ rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.