Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2047



Chương 2047

Tô Khiết đúng lúc đảo mắt qua lại phát hiện được, khóe môi cô hơi giật giật, ngay từ đầu cô đã cảm thấy giữa hai người này có chút gì đó, bây giờ tâm tư của anh Phó đã không còn che giấu nữa.

Chỉ tiếc Bùi Vũ Ninh, con người đại khái qua loa này lại không hề phát hiện ra được.

“Tôi không mệt, tôi không cảm thấy mệt mỏi chút nào, chỉ nghĩ đến chuyện xảy ra ngày hôm đó, tôi liền tức giận không được…” Cảm xúc của Bùi Vũ Ninh càng kích động, nhưng một giây sau trên mặt cô lại nặng nề hơn máy phần: “Haizzz, còn cô gái nhỏ kia, nó mới mười một tuổi, nó còn nhỏ như vậy, vốn là độ tuổi ngây thơ nhất, sao nó có thể làm ra chuyện như vậy, hơn nữa một đứa trẻ mười một tuổi sao có thể tâm kế sâu như vậy, tớ thật sự không có cách nào tưởng tượng được!”

“Khiết Khiết, cậu nói xem cô gái nhỏ kia tại sao lại như thế…” Bùi Vũ Ninh không thể nào hiểu được với việc Lý Minh đã làm, đối với cách làm của cô gái nhỏ lại càng không thể nào hiểu được.

Tô Khiết nhớ lần đầu tiên khi nhìn thấy đôi mắt của cô gái nhỏ trên chương trình trực tiếp, đôi mắt của cô bé hơi híp, tâm tư của đứa bé kia quả thực rất sâu.

Càng khiến cho Tô Khiết kinh ngạc hơn chính là việc cô bé kia có thể mở to đôi mắt dối một cách vô tội, hơn nữa cô bé kia rất hiểu cách làm thể nào để chiếm được thiện cảm của đám đông, cô gái kia thậm chí còn biết rõ làm thể nào để lợi dụng điều kiện của chính mình.

Trong mỗi cuộc phỏng vấn của giới truyền thông trước kia, cô gái nhỏ đều phát huy vô cùng tốt.

Cô bé lợi dụng những tổn thương trên người mình, lợi dụng độ tuổi của mình để dễ dàng lấy được tất cả sự đồng tình của tất cả mọi người.

Chắc chắn đã có người ở phía sau tính kế cho cô bé, lúc trước cũng có thể là có người ép buộc cô bé, nhưng cô gái nhỏ có thể làm tốt như vậy, vậy có thể nói rõ rằng trong lòng cô bé đã có một loại dục vọng vượt quá lương tâm của mình.

Loại dụng vọng này đã khiến cô gái nhỏ làm bất cứ điều gì mà không cần phải phân biệt đúng sai.

Điều này khiến tâm trạng của Tô Khiết trở nên nặng nề, cũng khiến cho Tô Khiết có chút sợ hãi.

Hi vọng ngày mai đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cô không sợ những người đứng phía sau kia, cô chỉ lo lắng cho cô gái nhỏ.

“Bùi Vũ Ninh, bây giờ em nên đi ngủ đi!” Anh Phó thấy Bùi Vũ Ninh vẫn đang vô cùng phấn khởi, trong giọng nói đã trầm hơn mấy phần, có vài phần cưỡng chế!

“Ai cần anh lo cho tôi? Anh muốn ngủ thì đi ngủ đi, quan tâm đến tôi làm gì?” Bùi Vũ Ninh đảo mắt liếc anh ta một cái, trải qua mấy ngày ở chung, Bùi Vũ Ninh đã không còn sợ anh ta giống như lúc trước.

Chủ yếu là bọn họ đã đạt được thỏa thuận, chỉ cần cô có thể thành công trốn thoát từ bên cạnh anh ta, mọi chuyện trước kia sẽ xóa bỏ, đây chính là những lời chính miệng anh ta đã nói.

Chuyện này rất nhanh sẽ có thể hoàn thành, chờ khi mọi chuyện xong xuôi, cô sẽ có thể rời đi, dựa vào năng lực của cô, muốn chạy trốn khỏi đây là một chuyện dễ như trở bàn tay.

Đến lúc đó chân trời xa xăm không cần gặp gỡ, cô mặc kệ anh ta là ai.

Hơn nữa khi đó cô cũng không nợ anh ta!

“Anh Phó nói rất đúng, cậu nên đi nghỉ ngơi, nghỉ ngơi tốt, ngày mai mới có thể chiến đấu trong trạng thái tốt nhất, ngày mai chúng ta còn có một trận chiến ác liệt phải đánh đấy!” Tô Khiết đứng lên, chuẩn bị rời đi, cô cảm thấy nên dành không gian riêng cho hai người này.

“Được, tới đi nghỉ ngơi, phòng của tớ ở đâu? Hay là tớ ở cùng một phòng với cậu?” Bùi Vũ Ninh cũng đứng lên, định đi cùng với Tô Khiết.

Ngày hôm qua bọn họ đến Hải Thành, Bùi Vũ Ninh trực tiếp đi đến ngôi làng nhỏ nơi cô gái nhỏ xảy ra chuyện, Bùi Vũ Ninh dùng thời gian một ngày một đêm để khôi phục lại những gì đã xảy ra vào đêm hôm đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.