Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2189



Chương 2189

Nếu Nguyễn Hạo thần không trả tiền giúp cậu bé, rất có thể Hồng Nguyệt Lâu sẽ bắt cậu bé lại ngay, cho dù lúc đó cậu bé đi thanh toán, thì cũng sẽ bị mấy người trong đó đánh một trận.

“Con tới đó cùng dì Bách Hà, con đã đấu mấy món đồ, nhưng không mang theo tiền, nên nhờ chú ấy trả tiền giúp con ạ!” Đường Minh Hạo khẽ cười, rõ ràng cậu bé đang né tránh vấn đề chính.

Tô Khiết nghe cậu bé nói đi cùng Bách Hà thì thở phào nhẹ nhõm, cô còn tưởng một mình Đường Minh Hạo chạy tới Hồng Nguyệt Lâu phá rối chứ.

“Con đã đấu mấy món đồ? Còn không mang theo tiền? Chuyện này đơn giản thế cơ à? Có phải con tới đó vì Nguyễn Hạo thần đúng không?” Tô Khiết là người thông minh, nên nhanh chóng hiểu ra đầu đuôi mọi chuyện.

Con trai là do cô sinh ra, cũng do một tay cô nuôi nấng, cô còn không hiểu rõ cậu bé ư?

“Vâng, con tới đó là vì chú ấy, chẳng phải con chỉ cướp mấy món đồ, rồi nhờ chú ấy trả tiền thôi ư? Thế mà chú ấy lại tố cáo với mẹ? Thật nhỏ mọn.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo vừa nghĩ đến việc Nguyễn Hạo thần tố cáo với mẹ cậu bé, thì rất bất mãn.

“Con đã làm sai còn cãi lý nữa à?” Tô Khiết nhìn Đường Minh Hạo, vẻ mặt hơi nghiêm khắc.

“Con chỉ giúp chú ấy thôi, chú ấy không biết cảm kích con thì thôi, còn nói xấu sau lưng con nữa, hừ.” Đường Minh Hạo không chịu thua, cậu ba Nguyễn tố cáo sau lưng cậu bé thì có tài cán gì?

“Con giúp chú ấy?” Tô Khiết nghe con trai nói vậy thì sửng sốt, cậu bé làm thế mà gọi là giúp à?

Rõ ràng đang cố ý chọc tức Nguyễn Hạo thần!

“Mẹ, mẹ quen Nguyễn Hạo thần cũng lâu rồi đúng không?” Đường Minh Hạo nhìn mẹ mình, đôi mắt đen láy thoáng qua tia sáng.

“Hả?” Tô Khiết thấy bộ dạng này của con trai thì biết cậu bé đang có ý định nào đó, nhưng cô không hiểu hàm ý của con trai.

“Tạm thời chúng ta không nói đến chuyện năm năm trước, mà chỉ nói hiện tại, sau khi mẹ về nước đã kết hôn với Nguyễn Hạo thần, hơn ba tháng sau hai người ly hôn, rồi chú ấy lại theo đuổi mẹ, đến giờ cũng hơn nửa năm rồi, chú ấy đã tặng mẹ món quà nào chưa?” Đường Minh Hạo nghiêm mặt, bắt đầu nghiêm túc giúp mẹ phân tích.

Tô Khiết không nói gì, nói thật hình như cậu ba Nguyễn chưa từng tặng cô món quà gì.

“Hai người quen lâu như vậy, mà ngay cả một món quà chú ấy cũng không tặng, chú ấy còn muốn lấy vợ nữa không? Thật không biết chú ấy đang nghĩ gì nữa.” Đường Minh Hạo cười chế giễu, cậu bé cảm thấy Nguyễn Hạo thần hoàn toàn không biết cách theo đuổi phụ nữ, đã thế còn muốn cưới mẹ cậu bé, Nguyễn Hạo thần cứ từ từ mà mơ đi.

“Con đang giúp chú ấy tặng quà cho mẹ, chú ấy không cảm kích con thì thôi, còn tố cáo nói xấu con nữa, thật không thể tha thứ.” Đường Minh Hạo nói câu này rất thuyết phục.

Tô Khiết: “…”

Hình như con trai nói thế cũng rất có lý.

“Bé cưng nói rất đúng.” Sở Bách Hà đậu xe xong mới đi lên đây, đúng lúc nghe Đường Minh Hạo nói thế thì cười đến híp mắt, cậu bé nói quá đúng.

Cậu ba Nguyễn quen Khiết Khiết cũng lâu rồi, về cơ bản gần đây coi như hai người đã xác định quan hệ, hơn nữa anh cũng biết chuyện của Vũ Kỳ rồi, hai người đã tiến triển đến mức có con với nhau, thế mà cậu ba Nguyễn vẫn chưa tặng quà cho Khiết Khiết?

Thật không thể tha thứ.

Cậu ba Nguyễn như vậy cũng muốn cưới vợ? Anh nghĩ mọi chuyện quá tốt đẹp rồi đấy?

Cậu ba Nguyễn có rất nhiều tình địch, nếu anh không cố gắng, thì bất cứ lúc nào cũng có thể bị người khác cướp mất, chẳng hạn như anh Mặc ở phòng bao số 10.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.