Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2190



Chương 2190

Vừa nhìn đã biết anh Mặc đó đang có ý với cô cả nhà họ Đường.

Anh Mặc vừa có tiền lại vừa đẹp trai, mặc dù thỉnh thoảng nói hơi nhiều, nhưng suy cho cùng vẫn rất tốt.

“Chị chỉ biết nuông chiều thằng bé thôi.” Tô Khiết nhìn Sở Bách Hà, không khỏi lắc đầu, nếu chỉ có mình Minh Hạo, sẽ không gây ra động tĩnh lớn như thế, nhưng nếu có thêm Sở Bách Hà, thì không gì là không thể.

“Dù gì chị cũng rảnh rỗi, nên dẫn Minh Hạo tới đó xem náo nhiệt.” Sở Bách Hà mỉm cười, thấy Khiết Khiết nhà cô không nổi giận, nên cũng không lo lắng nữa.

“Hơn nữa tối nay thật sự rất náo nhiệt.” Sở Bách Hà ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, uống hết một ly nước, rõ ràng anh mắt đang hiện lên tia phấn khích.

“Chị và Minh Hạo cùng đi hãm hại Nguyễn Hạo thần, thì có thể không náo nhiệt ư?” Tô Khiết khẽ cười, tối nay hai người này làm lớn chuyện như thế, thì có thể không náo nhiệt à?

“Không chỉ có chị và Minh Hạo, mà còn có thêm người nữa, người đó còn lợi hại hơn tụi chị.” Sở Bách Hà nhìn Tô Khiết bằng ánh mắt sáng rực, rõ ràng đang muốn kể cho cô nghe chuyện tối nay.

Tô Khiết liếc nhìn cô ta, cũng không để tâm cho lắm, cô hiểu rõ tính Sở Bách Hà, cô ta là người thích xem náo nhiệt, hơn nữa còn sợ rằng thiên hạ không loạn.

Những nơi như Hồng Nguyệt Lâu thì có cảnh náo nhiệt, hay xuất hiện một hai nhân vật lợi hại cũng là chuyện thường tình, nhưng chuyện này chẳng liên quan đến cô.

“Khiết Khiết, em không biết đâu, hôm nay người đó liên tục nhắm vào Nguyễn Hạo thần ở Hồng Nguyệt Lâu, vừa bắt đầu đã giành đồ rất kịch liệt với anh ấy, đó phải gọi là điên cuồng, còn điên cuồng hơn bé cưng Minh Hạo nữa.” Sở Bách Hà thấy Tô Khiết không để tâm cho lắm, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến hứng thú muốn kể chuyện của cô.

Tất nhiên, Sở Bách Hà biết, chỉ cần nhắc đến Nguyễn Hạo thần, chắc chắn Khiết Khiết sẽ cảm thấy hứng thú.

“Thế à?” Tô Khiết nghe Sở Bách Hà nói người kia liên tục nhắm vào Nguyễn Hạo thần, thì khẽ nhíu mày, có người nhắm vào anh ở Hồng Nguyệt Lâu ư? Xảy ra chuyện gì vậy?

“Tất nhiên rồi, có thể nói người đó thể hiện rất rõ ý đồ nhắm vào cậu ba Nguyễn.” Rõ ràng Sở Bách Hà hơi nhấn mạnh, cô không hề nói quá một chút nào.

“Nhưng người đó không hề chiếm được chút tiện nghi, cuối cùng còn bị cậu ba Nguyễn hãm hại rất thảm.” Sở Bách Hà nói đến đây thì không khỏi bật cười: “Chị nói cho em biết, chị chưa từng gặp người nào ngốc như thế, bị cậu ba Nguyễn bẫy một lần đã đủ ngốc rồi, nhưng anh ta liên tục bị cậu ba Nguyễn bẫy rất nhiều lần, có lần còn bị bẫy tới 5550 tỷ, em nói thử xem có phải anh ta bị ngốc không? Đúng quá tên ngốc con nhà giàu mà.”

“Mặc dù anh ta hơi ngốc, nhưng thật sự rất giàu, là một tên nhà giàu chính hiệu, hơn nữa còn rất đẹp trai, còn đẹp hơn cả phụ nữ, lần đầu tiên chị nhìn thấy đàn ông đẹp đến thế.” Sở Bách Hà nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy anh Mặc, có lẽ cô đã chấn động trước vẻ đẹp của anh, bởi gì anh thật sự quá đẹp.

“Người đó là ai vậy?” Tô Khiết nghe Sở Bách Hà nói thế cũng cảm thấy hứng thú, tất nhiên vấn đề cô quan tâm nhất vẫn là chuyện người đó nhắm vào Nguyễn Hạo thần.

E là rất ít người dám ngang nhiên nhắm vào Nguyễn Hạo thần, sợ rằng thân phận người đó cũng không đơn giản.

“Chị không biết, chị không quen anh ta, hơn nữa cậu ba Nguyễn cũng thế.” Nhắc đến chuyện này, Sở Bách Hà không khỏi nhíu mày: “Chị chỉ biết anh ta họ Mặc, nhưng anh ta lại nói anh ta quen em.”

“Họ Mặc? Anh ta quen em?” Tô Khiết sửng sốt, họ Mặc? Còn quen cô?

Sao cô không nhớ mình có quen một người họ Mặc thế?

Cô thật sự không biết mình có quen một người vừa đẹp trai lại vừa giàu có.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.