Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2393



Chương 2393

“Nhanh, mau dời ống kính về đi.” Sau khi tiểu đội trưởng lấy lại tinh thần, liên tục gọi.

Người kia liền xoay ống kính đối mặt với bạn nhỏ Đường Minh Hạo một lần nữa, đương nhiên, giờ phút này Phạm My cũng đã đi tới, đang đứng ở trước mặt của bạn nhỏ Đường Minh Hạo.

“Cục cưng Minh Hạo, không phải con nói là mấy ngày nay con muốn đợi trong phòng, không ra khỏi cửa sao?” Phạm My nhìn qua Đường Minh Hạo, một mặt cười, Phạm My nói chuyện đồng thời còn đưa tay xoa lên đầu Đường Minh Hạo.

Phạm My cũng không biết đứa nhỏ này làm cái gì? Hai ngày này cứ luôn luôn nhốt mình ở trong phòng, ăn cơm cũng bảo người ta đưa vào, Đường Minh Hạo ở trong phòng, Đường Vũ Kỳ cũng nhất định phải ở bên cạnh anh trai, hai đứa bé đều không ra khỏi cửa.

Có điều, từ trước đến nay Đường Minh Hạo vẫn luôn hiểu chuyện, mọi người cũng đều thuận theo ý cậu, đương nhiên, bây giờ thấy Đường Minh Hạo tự mình đi ra, chắc chắn là Phạm My đặc biệt cao hứng.

“Nó? Nó? Nó chính là Đường Minh Hạo à?” Mấy người ở bên ngoài nhà lớn của nhà họ Đường đều trợn tròn mắt.

Đường Minh Hạo lại là một đứa bé năm tuổi?

Một đứa bé năm tuổi sao lại trở thành tình địch của lão đại vậy?

Bây giờ trẻ con đều lợi hại như vậy sao?

Đây chính là Đường Minh Hạo mà lão đại bảo chúng ta tìm sao?” Tiểu đội trưởng âm thầm nuốt nước miếng một cái, có chút không dám tin: “Lại là một đứa bé?”

“Tình địch của lão đại?”

“Lão đại quả nhiên lợi hại, ngay cả tình địch cũng… đặc biệt như thế.”

“Đặc biệt cái đầu của anh, cuối cùng bây giờ là xảy ra chuyện gì vậy? Chúng ta phải làm sao đây?”

“Đại ca Cố dặn dò, tìm được người, phải trực tiếp bắt lại dẫn về cho lão đại, vậy bây giờ chúng ta bắt người về là được rồi.” Một người ngay thẳng đưa ra một đề nghị ngay thẳng.

“Nhưng mà lúc trước lão đại nói chính là bắt tình địch, bây giờ lại biến thành một đứa bé năm tuổi, có phải là nên thay đổi kế hoạch một chút không?”

“Nếu không chúng ta xin phép Đại ca Cố một chút đi, bắt cóc một đứa bé năm tuổi, đây cũng không phải là chuyện Diêm môn chúng ta làm.

“Được, tôi lập tức gọi cho Đại ca Cố.” Tiểu đội trưởng lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Cố Ngũ.

Nhưng mà tiểu đội trưởng gọi nhiều lần, bên kia cũng không có ai tiếp.

Mà cùng lúc đó, bạn nhỏ Đường Minh Hạo đã đi theo Phạm My xuống lầu.

“Mợ à, mợ không cần đi theo con đâu, con tự mình dạo chơi trong sân là được rồi.” Lần này Đường Minh Hạo đi ra, vốn là vì muốn biết mục đích rõ ràng của mấy người do Nguyễn Hạo thần phái đến, cho nên khẳng định không thể để cho người khác đi theo.

Cậu muốn một mình ra ngoài, một người lạc đàn, mới có thể càng dễ biết rõ kế hoạch của những người kia.

Đương nhiên, những người kia đều là người của Nguyễn Hạo thần, cho nên từ trong đáy lòng bạn nhỏ Đường Minh Hạo không có gì lo lắng, hay là sợ cái gì.

“Đi đi, vậy con đi chơi đi, vừa vặn mợ cũng có một chút chuyện, mợ lên lầu trước đây.” Phạm My cũng không có suy nghĩ nhiều, từ trước đến nay bạn nhỏ Đường Minh Hạo luôn hiểu chuyện, mà lại độc lập, vẫn luôn có ý nghĩ của chính mình, người của nhà họ Đường đều tôn trọng ý của cậu bé, cho nên bình thường chỉ cần không phải là chuyện nguy hại đến cậu bé, thì tất cả mọi người sẽ tùy theo bạn nhỏ Đường Minh Hạo.

Hơn nữa Phạm My cũng vừa vặn muốn gọi điện thoại cho Đường Vân Thành, hỏi một chút xem lúc nào thì Đường Vân Thành trở về.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.